Chương trước
Chương sau



Hai người còn làm ra một trận long tranh hổ đấu làm cho Trần Vân Thanh phải mệt mỏi ứng phó.

Tiếc là Dương Tư Tư không biết sử dụng phương pháp gì đã rời khỏi Lệ Phú Hoa Viên, cũng là rời khỏi tầm mắt hắn cho người bảo vệ, đến khi phát hiện ra thì chuyện đã có chút muộn.

Hắn dù tận lực đi tìm, nhưng đến hiện tại vẫn không có tìm được bóng dáng của Dương Tư Tư đâu, không còn cách nào, hắn cũng chỉ có thể đến nơi này cùng Trần Vân Thanh báo lại chuyện này mà thôi.

"Đến Phong Lang Sơn đón ta sao..?"

Trần Vân Thanh ánh mắt bên trong chứa rất là nhiều điều phức tạp, cũng không có ai hiểu hiện tại hắn trong lòng là đang suy nghĩ cái gì.

"Đã tìm hiểu qua mấy gia tộc lớn kia chưa?"

Đến Phong Lang Sơn, không gặp được hắn thì nhiều khả năng sẽ đụng phải những tên công tử ca của những gia tộc lớn bên trong Mân Việt Quận Thành này.

Lần trước cũng có đám người của Ngô gia đến gây phiền toái cho bọn họ đó thôi.

Nếu Dương Tư Tư rơi xuống trong tay những người đó, như vậy chuyện này thật sự khó làm rồi.

"Vân Thanh sư huynh, người của ta điều tra được Dương cô nương không có rơi vào trong tay của những thế lực lớn bên trong Mân Việt Quận Thành..!"

Trần Tú biết Trần Vân Thanh muốn hỏi đến là vấn đề gì.

Tám ngày trước ai cũng hiểu Ngô Mãnh Thành si mê Dương Tư Tư như thế nào, việc y cho người nhìn chằm chằm vào Dương Tư Tư cũng không có gì là lạ.

Thêm nữa không thể không tính đến những thiếu gia khác bên trong Mân Việt Quận Thành, những người này cũng chú ý đến Dương Tư Tư từ lâu, chỉ là không có biểu lộ ra bên ngoài thẳng thừng như Ngô Mãnh Thành mà thôi.

Nói đi cũng phải nói lại, Dương Tư Tư lớn lên thật quá xinh đẹp, thanh niên huyết khí phương cương rất là khó cưỡng lại nhan sắc của Dương Tư Tư.

Cô gái này Đúng là hồng nhan họa thủy chính hiệu.









Điều may mắn duy nhất là đến hiện tại, Dương Tư Tư vẫn không có rơi vào trong tay của đám thiếu gia kia.

"Anh tiếp tục cho người đi tìm kiếm tiếp đi..!"

"Vâng..! Vân Thanh sư huynh..! Tôi sẽ cố gắng hết sức cho người đi tìm..!"

Đây là chuyện đương nhiên, hắn một bên đến đây báo cáo với lại Trần Vân Thanh chuyện này, nhưng đồng thời vẫn chưa có khi nào lơ là chuyện tìm kiếm Dương Tư Tư, đây là họa do hắn gây ra mà lị.

May mắn Trần Vân Thanh không vì chuyện này mà đi trách phạt hắn, hắn cũng an tâm hơn phần nào.

"Cố gắng tìm ra càng sớm càng tốt..!" Trần Vân Thanh căn dặn thêm lần nữa.

Một cô gái như Dương Tư Tư, tu vi không có bao nhiêu, lại quá xinh đẹp, một thân một mình đi tìm Trần Vân Thanh hắn, đi vào Trường Sa Sơn Mạch hiểm địa kia, dù may mắn không rơi vào tay đám người háo sắc, chỉ sợ cũng sẽ gặp Yêu Thú công kích, thật là làm cho hắn lo lắng quá xá đi mà.

"Vân Thanh sư huynh..! Tôi nhất định sẽ làm hết khả năng của mình..!"

Trần Tú hắn giao cho người bên dưới nhiệm vụ rất rõ ràng, bỏ qua những việc không cần thiết, bằng mọi giá phải tìm cho bằng được Dương Tư Tư. Như thế lực cùng nhân lực trong tay mình không đủ, hắn là không có ngại đi nhờ vào những thế lực khác giúp đỡ, bỏ ra cái giá lớn như thế nào hắn cũng không tiếc đâu.

'Kỳ lạ..! Vân Thanh sư huynh dường như không phải đặt biệt lo lắng cho Dương Tư Tư..?" Nhìn Trần Vân Thanh phương hướng rời đi, Trần Tú đôi hàng lông mày nhíu lại thật sâu.

Cảm giác của hắn thường sẽ không có sai, vừa rồi Trần Vân Thanh gương mặt có quan tâm đến Dương Tư Tư, thế nhưng thái độ có chút không được giống lắm, chí ít không giống như những gì mà mình biết về Trần Vân Thanh trước đây.

Như đặt Dương Tư Tư vào vị trí của cô gái Ngô Tiểu Diễm kia, một khi nghe được Ngô Tiểu Diễm không có tin tức, Trần Vân Thanh nhiều khả năng sẽ mất kiểm soát, tự mình đi tìm Ngô Tiểu Diễm, mà không có giao trắng chuyện này cho hắn làm.

Thật nghĩ mãi cũng không ra nguyên nhân do đâu, hắn chỉ có thể suy luận là Dương Tư Tư vị trí trong lòng của Trần Vân Thanh không có quan trọng bằng Ngô Tiểu Diễm, cũng chỉ có thể nói Dương Tư Tư cùng Trần Vân Thanh quen biết không lâu bằng, tình cảm không sâu đậm bằng Ngô Tiểu Diễm.

Có chút đáng tiếc cho Dương Tư Tư, người con gái này hắn nhìn ra được là yêu thương Trần Vân Thanh hết mình, nhưng lại không được bù đắp lại xứng đáng.

...







Mân Việt Quận Thành..! Mạnh gia...!

"Đưa Thường Minh đi chôn cất tử tế đi..!"

Mạnh Thường Hữu nhìn qua thi thể của Mạnh Thường Minh một lần cuối, sau đó nhắm mắt lại, trên gương mặt không nhìn ra một tia hỷ nộ ái ố nào, không ai hiểu nỗi hiện tại trong lòng Mạnh Thường Hữu đang suy tính cái gì, dù người chết là con ruột của hắn.

"Vâng..! Tộc trưởng..!"

Không có dám chần chờ chút nào, hai tên thị vệ bên ngoài rất nhanh chóng đi vào, đưa thi thể của Mạnh Thường Minh rời khỏi nơi này.

Trong tình cảnh này, không ai muốn đụng chạm gì đến Mạnh Thường Hữu, tôn tộc trưởng nỗi tiếng độc ác này, để rồi tự chuốc lấy diệt vong.

"Nói cho ta biết, vì cái gì Thường Minh lại chết trong tay của Trần Vân Thanh..?"

Cầm lấy bức huyết thư trong tay, đọc lại kỹ một lần nữa, Mạnh Thường Hữu nhìn xuống Thiệu Mỹ Mỹ, người con gái đã đưa thi thể của con mình về Mạnh gia này.

Nét chữ đúng là của Mạnh Thường Minh, làm cha như hắn không thể nào không nhận ra được nét chữ của con mình cho được.

Nhưng chỉ dựa vào lời nói của Thiệu Mỹ Mỹ cùng bức huyết thư này, để hắn tin tưởng con mình chết trong tay Trần Vân Thanh thì cũng khó, hắn không dễ dàng gì tin tưởng một chuyện quá dễ dàng như thế.

"Hồi Tộc Trưởng..! Là do Tam thiếu gia muốn đem Trần Vân Thanh giết đi trước, để độc chiếm nữ nhân của y là Dương Tư Tư, thế nên mới bị Trần Vân Thanh tên hãm hại, tiểu nữ muốn ra tay giúp đỡ tam thiếu gia, đáng tiếc là không có thực lực kia, chỉ có thể đưa được thi thể của Tam thiếu gia trở lại..!"

Thiệu Mỹ Mỹ khá là thương tâm lên tiếng trả lời, diễn xuất của Thiệu Mỹ Mỹ quá đạt, không hề nhìn ra được tia sơ hở nào, ngay cả Mạnh Thường Quân, người thường xuyên bên cạnh Thiệu Mỹ Mỹ nhiều nhất, cũng không thể nào nhìn ra được vấn đề gì.

Vốn bổn ý ban đầu của Thiệu Mỹ Mỹ nàng là muốn nói Mạnh Thường Minh vì giúp đỡ nàng trả thù, nên mới tìm đến Trần Vân Thanh, để rồi bị Trần Vân Thanh phản sát.

Tuy nhiên nếu khai như vậy, vô hình trung nàng cũng đem mình liên lụy đi vào, Mạnh Thường Hữu lão cẩu tặc này sẽ cho nàng là tai họa tinh, là nguồn cơn dẫn đến cái chết của Mạnh Thường Minh, thế nào cũng sẽ ra tay giết đi nàng, đem nàng chôn cùng Mạnh Thường Minh.

Không thể làm gì khác, nàng chỉ có thể thay đổi kế hoạch ban đầu của mình, tình cảnh mấy ngày trước Mạnh Thường Minh cùng Ngô Mãnh Thành chống đối nhau bên ngoài Phong Lang Sơn vì nội bộ lợi ích gia tộc.







Nhưng nhiều người không biết sẽ không nghĩ như thế, tất cả đều cho là Mạnh Thường Minh đám người đấu tố nhau là vì tranh dành Dương Tư Tư, có quá nhiều người nhìn thấy chuyện này, hỏi ra liền sẽ biết ngay. Nàng cũng không hề gian dối gì, đây là cách đem mình thoát khỏi hiềm nghi mà nàng nghĩ ra từ lâu.

"Một tên ngu xuẩn..!"

Nhìn dung nhan của Dương Tư Tư qua bức họa mà Thiệu Mỹ Mỹ dâng lên, có chút hiểu tính cách hiếu sắc của con trai mình, Mạnh Thường Hữu là không còn nghi ngờ gì nữa.

Chuyện đấu tố nhau giữa các đại gia tộc với nhau, đi từ cao tầng xuống đến đệ tử, cái này hắn đã hiểu từ lâu, cũng nghĩ Mạnh Thường Minh ra tay ngăn chặn Ngô Mành Thành chẳng qua là vì liên kết với Cổ Cự Nghiệp chống lại Ngô gia thôi, sẽ không đi cùng Trần Vân Thanh nỗi lên tranh chấp cái gì.

Ai mà nghĩ đến thằng con của mình lại đâm ra say mê nhan sắc người con gái của Trần Vân Thanh, kết quả kẻ địch của mình không tiêu diệt, lại đi tìm Trần Vân Thanh, phải nhận lấy kết cục thảm thương.


"Trần Vân Thanh hiện tại thế nào rồi..?"

Dù con hắn có ngàn sai vạn sai, tuy nhiên muốn dạy dỗ hay giết đi cũng phải do người Mạnh gia của hắn đến xử lý, không phiền đến người ngoài.

Tên Trần Vân Thanh kia dám ra tay đem con của hắn giết đi, là không có đặt Mạnh Thường Hữu hắn vào trong mắt, không đem Mạnh gia hắn ra cái gì, không đem tên đó giết đi, khó mà tiêu tan mối hận trong lòng của hắn.

Cũng khó lấy lại uy danh cho Mạnh gia mình, dù tên Trần Vân Thanh kia có hậu trường như thế nào, cũng chỉ có một con đường chết.


'Hắc hắc hắc..! Như vậy mới đúng chứ..! Trần Vân Thanh, lần này tôi xem anh làm thế nào có thể thoát chết đây..!' Thiệu Mỹ Mỹ cúi đầu xuống, trong lòng cười lạnh liên hồi, ánh mắt phát ra từng tia oán độc.

Mạnh Thường Hữu động sát ý với lại Trần Vân Thanh, điều đó có nghĩa là ông ta sẽ ra sức đuổi giết Trần Vân Thanh.

Có một đại gia tộc như thế truy sát, nàng không tin Trần Vân Thanh có thể thoát chết.


Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.