Với tình cảnh hiện tại, thật sự là không có cách nào có thể cứu sống được Ngô Mộc, có là Tiên Đan trong tay cũng là vô dụng thôi.
Lo lắng trong lòng của hắn trở thành sự thật, đám người Mạnh gia cùng Cổ gia kia vẫn như âm hồn không tan, không chịu bỏ qua cho bọn họ lấy một lần, nếu mà biết trước như vậy, hắn cũng là không có để cho Ngô Mộc ra bên ngoài mạo hiểm rồi.
Không sai..!
Trong suy nghĩ của hắn, tại Mân Việt Quận Thành hiện tại, ngoài người của hai đại gia tộc kia ra, không có thế lực nào có thể đánh Ngô Mộc bị thương, cũng chỉ có hai nhà kia mới có động cơ để làm như vậy, bọn chúng là muốn chém tận giết tuyệt người của Ngô Gia còn lại bọn họ đây mà.
"Cẩm Trưởng Lão..! Là ..Trần Vân Thanh..!"
"Gì kia..! Trần Vân Thanh..? Sao có thể là hắn được..?"
Câu trả lời của Ngô Mộc làm cho tất cả mọi người nơi này choáng váng, phần đông là không có tin tưởng, bọn họ còn cho là Ngô Mộc bị thương quá nặng đầu óc đã không được rõ ràng nói mê sảng đâu.
Trần Vân Thanh đúng thật sự là một thiên kiêu, cái này nơi đây mọi người không ai là không công nhận.
Tuy nhiên Trần Vân Thanh mới bao nhiêu tuổi, chỉ mười bảy tuổi mà thôi a.
Tên đó gia nhập Mân Việt Học Viện chỉ cách đây gần hai tháng thời gian, khi đó tu vi chỉ là Yêu Sư nhất trọng cảnh giới.
Trong thời gian này, dù yêu nghiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-long-quy-nguyen-truyen/2749757/chuong-659.html