Chương trước
Chương sau



"Mân Việt Quận Thành Ngô gia..! Vậy cô có quen biết với lại một người tên Ngô Mãnh Đạt hay không..?" Trần Vân Thanh nhíu mày lại một cái.

Ngô gia Mân Việt Quận hắn nghe không phải một hai lần, cũng là có ân oán không hề nhẹ với lại đại thiếu gia Ngô Mãnh Đạt cùng hộ vệ của y Ngô Mạnh Hùng.

Bọn chúng cùng Trần Vân Thanh hắn có duyên nợ không nhỏ đâu, đối với cái Ngô gia này hắn không có ấn tượng gì tốt đẹp cả, chưa đến mức độ cứ gặp là giết như người của Chấn Nam Đạo, nhưng cũng không kém mấy.

Chắc có lẽ là trùng hợp thôi, Ngô gia nhiều như vậy, cô gái này không phải cùng một dòng với Ngô Mãnh Đạt đó đâu.

"Hắc Bào công tử..! Ngài quen biết với lại đại ca của tôi..?"

Ngô Tiểu Dung không có nhìn thấy được sắc mặt của Trần Vân Thanh hiện tại, cũng như là lời nói vừa rồi của Trần Vân Thanh có chút bất thường, nàng nghe Trần Vân Thanh nói đến vị đại ca kia của nàng, liền là kinh ngạc thật nhiều đâu.

Đại ca của nàng không tính là thiên tài ghê gớm gì trong Ngô gia, nhưng nàng cùng y là anh em ruột thịt, cùng cha cùng mẹ sinh ra, quan hệ từ nhỏ đến hiện tại khá là tốt.

Mấy tháng trước anh ta có nhận một cái nhiệm vụ đuổi giết tàn quân của Chân Lạp Vương Quốc, đến nay là không có trở lại, cũng không có thấy truyền lại tin tức gì về cho gia tộc cả, điều này làm cho cha mẹ của nàng rất là lo lắng.

Huy động nhiều lực lượng cùng tài nguyên của Ngô gia đi tìm anh hai của nàng, đáng tiếc đến giờ vẫn không có tìm được cái gì.

Hiện tại nghe tên Hắc Bào công tử này nói vậy, có lẽ y là biết được tin tức của đại ca nàng cũng nên.

"Hắc hắc..! Quen..! Đương nhiên là ta quen biết Ngô Mãnh Đạt..! Nhờ phước đức của y, ta chút nữa đã chết không có chỗ chôn rồi..!" Trần Vân Thanh âm thanh cực độ âm trầm cùng lạnh lẽo.

Hắn nói ở đây hoàn toàn là không có sai chút nào cả, Ngô Mãnh Đạt tại Nam Trúc Lâm khu vực kia sai bảo Ngô Mạnh Hùng đi giết hắn, lần đó nếu mà không phải trong tay của hắn có Tam Giai Trung Phẩm Khôi Lỗi, hắn đã chết mất xác trong tay của Ngô Mạnh Hùng rồi còn đâu nữa.

Thế nên đối với người của Ngô gia mà nói, hắn là không hề có chút hảo cảm nào đáng nói, tuy chưa đến mức gặp một người giết một người, nhưng cũng không kém bao nhiêu lắm đâu.

"Hắc Bào công tử..! Xin ngài bớt giận, tôi thật sự không biết anh tôi đã bất kính qua với ngài..!"









Nghe âm thanh lạnh lẽo phát ra từ trong lời nói của Trần Vân Thanh, Ngô Tiểu Dung mồ hôi lạnh sau lưng chảy ròng ròng, ngay lập tức rời xa Trần Vân Thanh mấy bước chân.

Trong lòng nàng hiện tại là mắng tên đại ca kia của mình ngu ngốc không biết bao nhiêu lần, ở Mân Việt Quận này có thiếu gì người y không có đắc tội, sao lại cứ đâm đầu vào đắc tội với lại một tôn Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư khủng bố như tên Hắc Bào công tử này kia chứ.

Hai bên là đã có thù oán, nàng không hề hy vọng xa vời rằng mình có thể chiêu mộ được Hắc Bào công tử này về bên trong Ngô gia.

Chỉ cần có thể bảo toàn được cái mạng của mình bình yên rời khỏi nơi này thôi cũng là đã cảm ơn trời phật lắm rồi.

"Rầm..! Rầm..! Keng..! Keng..!".

'Phải làm sao đây..?' Đám người Hổ Tự Tư liếc mắt nhìn nhau một cái.

Tình cảnh hiện tại khá là khó xử, nếu mà Hắc Bào công tử này ra tay đối phó với lại Ngô Tiểu Dung, bọn họ có nên ra tay trợ giúp, hay là đứng bên ngoài quan sát không ra tay.

Theo lẽ thường thì bọn họ cứ đứng bên ngoài, không cần xen vào chuyện này cho phiên toái, đắc tội với lại một tôn Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư như tên Hắc Bào công tử này.

Vấn để là Ngô Tiểu Dung phía sau chính là Ngô gia, một cái gia tộc cực kỳ hùng mạnh, không hề thua kém già Khái Đao Đạo cả.

Nếu bọn họ không ra tay để Trần Vân Thanh thoải mái giết Ngô Tiểu Dung, một khi chuyện này rơi vào trong tay của Ngô gia, đám người mình cũng sẽ phải chịu sự liên lụy rất lớn, khả năng cao phải chịu cảnh diệt tộc một kiếp.

Chưa nói đến chuyện bọn họ cùng đồng tâm chống lại Vụ Thanh Sơn cùng Dục Vũ trước đây không lâu, hoạn nạn cùng tiến thoái, hiện tại Ngô Tiểu Dung đang gặp nguy hiểm, nói về tình hay lý bọn họ cũng không thể khoanh tay đứng nhìn a.

Còn một điều nữa là đám người mình đã trao đổi thầm kín với lại Dục Vũ cùng Bành Yên hai người kia, tất cả ở lại nơi đây cùng Hắc Bào công tử này.

Bên ngoài thì bảo hộ, nhưng trên thực tế là dám sát Hắc Bào công tử này, không để cho y có cơ hội rời khỏi tầm kiểm soát của bọn họ quá một bước.

Bất đắc dĩ bọn họ phải làm ra quyết định như thế này, ai cũng hiểu hiện tại nơi đây ngoài tên Huyết Y Nhân kia ra, cũng chỉ có tên Hắc Bào công tử này mới có thể đưa bọn họ rời đi, một khi y chạy mất không đoái hoài gì đến đám người mình, chắc chắn tất cả sẽ phải ở lại nơi đây cho đến khi hết thọ nguyên mà chết mới thôi.







Nên hiện tại bên ngoài tuy cung kính, trên thực tế bọn họ cũng không mấy tin tưởng vào tên Hắc Bào công tử này.

Trong lòng mọi người đều xem Hắc Bào công tử như Huyết Y Nhân một dạng, đều là âm hiểm hạng người như nhau cả, muốn bọn họ không ra tay cũng khó a.

"Ầm...! Phốc..!"

'Ha ha..! Chúng ta xem ra không cần phải làm ra lựa chọn nữa rồi..!' Âm thanh chấn động từ trận đại chiến của ba người Dục Vũ bên kia làm cho nhiều người nhìn lại.

Khi nhìn thấy Huyết Y Nhân bị đánh cho nằm yên bất động như một con chó chết, tất cả trong lòng đều là mừng như điên.

Dục Vũ cùng Bành Yên hai người đã dành được chiến thắng, như vậy chuyện ân oán của Hắc Bào công tử cùng Ngô Tiểu Dung, đám người mình không cần xem vào làm gì, đã có hai tôn đại thần kia ra mặt thay bọn họ giải quyết vấn đề.

"Hắc Bào công tử..! Tiểu Dung cô nương chắc chắn không biết chuyện anh trai của mình đã đắc tội với lại ngài, hy vọng ngài đại nhân đại lượng bỏ qua cho cô ta một lần...!"

Đúng như mong đợi của mọi người, Bành Yên sau khi liên thủ với lại Dục Vũ đánh bại Huyết Y Nhân kia xong, liền để cho Dục Vũ trông giữ tên đó, mình ngay lập tức sử dụng Yêu Kỹ Thân Pháp chạy đến nơi này, cung kính đối với lại Trần Vân Thanh khách khí xin cho Ngô Tiểu Dung.

Cùng Dục Vũ liên minh đối phó với lại Huyết Y Nhân tên kia, nhưng cả hai người bọn họ vẫn chưa có khi nào thôi để ý đến Trần Vân Thanh đám người bên này.

Hai người bọn họ hiểu quá rõ ràng tầm quan trọng của tên Hắc Bào công tử này, nếu để xổng y, đám người mình chắc chắn sẽ không có kết cục gì tốt.

Nên những gì mà Hắc Bào công tử cùng Ngô Tiểu Dung đối thoại, hai người bọn họ điều đã nghe rõ ràng, cũng vì nguyên nhân này, nên hắn mới nhanh chóng ra tuyệt chiêu đem Huyết Y Nhân đánh bại. Đến nơi đây giải quyết vấn đề.

"Ta dạo này đang cần một khối Hỏa Hệ Linh Ngọc để làm ra một cái Tam Giai Trung Phẩm Trận Pháp Hỏa Hệ..!"

Trần Vân Thanh liếc mắt nhìn qua Bành Yên cùng đám người Hổ Tự Tư một chút, sau đó tập trung vào Ngô Tiểu Dung, nhàn nhạt lên tiếng nói.







"Xẹt..!"

"Hắc Bào công tử..! Nơi đây của ta còn có một khối Ám Hỏa Linh Ngọc, có thể trợ giúp được ít nhiều cho ngài, xin ngài vui lòng nhận cho..!"

Nghe âm thanh đoán bài hát, Ngô Tiểu Dung là một người vô cùng thông minh, nàng hiểu quá rõ ràng ý của tên Hắc Bào công tử này là gì khi đưa ra câu nói vừa rồi.

Tất cả mọi người đều hiểu, hiện tại không phải là thời điểm trở mặt thành thù, nếu có thể bình thường giải quyết vấn đề này, cũng nên theo lẽ thường đến xử lí tốt hơn.

May mắn trong tay của nàng không có thiếu mấy loại này Ám Hỏa Linh Ngọc, không thì bây giờ sẽ rơi vào hoàn cảnh khó xử rồi.

"Được rồi..! Chuyện này chấm dứt ở đây, ta là người ân oán phân minh, sẽ không vì chuyện không vui với đại ca cô đi cùng một cô gái như cô tính toán..!"

Trần Vân Thanh ánh mắt sáng rực lên, khối Ám Hỏa Linh Ngọc này nhìn qua không có lớn, chỉ tầm bằng cái chậu nhỏ kích thước.

So với lại Ám Hỏa Linh Ngọc gần nữa mét trước đây mà hắn đưa cho Hắc Ngục Thôn Viêm cắn nuốt thì kém quá xa về kích thước đi.

Tuy nhiên giá trị của nó thì cao hơn khối Ám Hỏa Linh Ngọc trước đây của hắn xa lắc, cấp bậc của khối Ám Hỏa Linh Ngọc này là Tam Giai Trung Phẩm Linh Ngọc.

Như hắn tính không sai, Hắc Ngục Thôn Viêm của mình tích lũy cũng đã đủ rồi, chỉ cần có khối này Ám Hỏa Linh Ngọc cho nó cắn nuốt, nó chắc chắn có thể thăng cấp lên Tam Giai Hạ Phẩm Linh Hỏa.

Khi đó với uy năng khủng bố của Hắc Ngục Thôn Viêm, hắn có thể tự tin cùng một ít Yêu Sư trung kỳ cường giả so tài rồi.

'May là mình để ý đến chi tiết này.!' Trần Vân Thanh nhìn Ngô Tiểu Dung, càng nhìn hắn càng có hảo cảm với cô gái này rồi.


Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.