Chương trước
Chương sau



Không thể nào giết được đối phương, cũng không dám ở lại nơi đây lâu sợ đối phương nhận ra thân phận của mình, không rời đi nhanh còn có thể ở lại nơi đây để mà làm cái gì đây.

"Tam thiếu gia..! Không phiền ngài tu luyện nữa, chúng tôi cũng xin phép cáo từ..!"

Dục Vũ đám người nhìn thấy Trần Vân Thanh rời đi, cũng rất nhanh chóng lên tiếng cáo từ, không dám làm phiền Mông Tiện Ân tiếp nữa.

"Để ta khai mở Trận Pháp tiễn các vị ra bên ngoài..!"

Mông Tiện Ân cũng khá là khách khí, động dụng Trận Pháp, mở ra một con đường, đưa những người này rời khỏi nơi đây.

Không đưa cũng không được, nơi đây có một tên Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư như Hắc Bào công tử, không cần đến sự trợ giúp của hắn, đám người này vẫn có thể bình an rời đi.

Việc quan trọng hiện tại là đưa những người này rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt, như để bọn chúng đổi ý muốn hơn thua với mình, vậy thì thật sự nguy hiểm.

Chờ sau khi hắn khôi phục thương thế cùng đột phá cảnh giới xong, liền sẽ đi tìm từng người bọn chúng tính sổ cũng chưa có muộn.

...

"Lão tam..! Chúng ta tạm thời chia tay ở đây đi, Mân Việt Học Viện sẽ gặp lại..!"

Chia tay đám người Dục Vũ đi một quảng thời gian sau, Trần Vân Thanh dừng lại bước chân, cũng là đem bộ trang phục ngụy trang của mình hủy đi, cùng Trần Hàn Xương nói lời từ biệt.

Hai người bọn họ vốn có hợp tác một thời gian khá ăn ý bên trong Linh Tùng Sơn, tình cảm cũng có đôi chút tìm về, tuy nhiên hắn vẫn chưa bao giờ quên Trần Hàn Xương này đã từng cùng hắn kết thù không nhỏ.

Bất kỳ lúc nào tên khốn này cũng có thể đâm sau lưng hắn một đao, vì sự an toàn của mình, vẫn là nên cách xa tên Trần Hàn Xương này một chút hay hơn.

"Đúng vậy lão đại..! Chúng ta tại Mân Việt Học Viện gặp lại..!" Trần Hàn Xương cũng chờ chính là câu nói này của Trần Vân Thanh mà thôi.

Hai người bọn họ chỉ là quan hệ tạm thời hợp tác, bây giờ hợp tác đã xong rồi, hắn cũng đạt được mục đích của mình, đem thật nhiều Túi Không Gian của những tên tu luyện giả bị chết trong kia thu gom lại, thu nhập đã không ít.

Dù không có đạt được mục đích cuối cùng đem tài nguyên cùng truyền thừa của Độc Thủ Kiếm Khách đoạt lấy, nhưng chuyến đi này xem như thành công.

Hơn nữa hắn cũng không muốn ở trong cái trạng thái lúc nào cũng đề phòng Trần Vân Thanh tập kích mình.









Thêm nữa Ám Hỏa Linh Ngọc trong tay Trần Vân Thanh cũng làm cho hắn động tâm thật sâu, đi cùng tên này có khi hắn không thể nào kiềm chế được lòng tham của mình, ra tay với lại Trần Vân Thanh, khi đó tình cảnh của hắn khá là bi đát.

Thế nên hắn muốn rời xa tên Trần Vân Thanh này từ lâu, nhưng chưa có cơ hội mở miệng, bây giờ Trần Vân Thanh đưa ra đề nghị, đây là chuyện tốt nhất rồi.

"Xẹt..!"

'Hắc..! Hắc..! Trần Vân Thanh..! Chúc mày may mắn nha..!' Nhìn hướng mà Trần Vân Thanh rời đi, Trần Hàn Xương trong lòng không khỏi cười gằn một tiếng..

Hướng mà Trần Vân Thanh dùng thân pháp rời đi là Mân Việt Quận Thành, đi với tốc độ rất là nhanh, như là muốn cho người ta biết, mình gấp rút muốn đến Mân Việt Quận Thành một dạng.

Tuy nhiên Trần Hàn Xương hắn là ai, tâm tư của Trần Vân Thanh có thể lừa được người khác, không thể nào lừa được hắn đâu.

Tên này là muốn ăn mảnh một mình, không muốn chia chác gì cho hắn đây mà.

Nghĩ lại cũng không có sai, Trần Vân Thanh thông hiểu Trận Pháp, làm người lại tham lam cùng dã tâm, tên này chọn không đưa hắn cùng đi cũng là dễ hiểu.

Tuy nhiên họ Mông kia cũng không phải là quả hồng mềm mà Trần Vân Thanh muốn nắn thế nào cũng được đâu.

Hắn cũng chờ xem tên này mặt xám mày tro trở lại Mân Việt Quận Thành a.

...

Nữa giờ sau..! Bên ngoài Linh Tùng Sơn trăm km về hướng tây..!

"Xoẹt...! Phốc..!"

"Dục Vũ...! Mày...?"

Bành Yên nhìn lưỡi đao đâm xuyên qua ngực của mình đây, thần sắc hết sức là khủng hoảng.

Tên khốn kiếp Dục Vũ này che giấu thực lực, y không phải là Yêu Sư lục trọng trung kỳ, mà là Yêu Sư lục trọng hậu kỳ, nếu không sẽ không thể nào đem hắn hạ sát nhanh như vậy, dù y có biểu hiện đánh lén hành vi.

Còn một điều nữa mà hắn rất ngạc nhiên, tại sao Dục Vũ này lại ra tay với lại mình, không phải trước khi chia tay bọn họ là nói rất rõ ràng, mọi chuyện bên trong Linh Tùng Sơn kia chỉ là hiểu lầm.







Là do Mông Tiện Ân tên kia giở trò hết thảy, mới làm cho bọn họ đại chiến với nhau, tên này muốn trả thù cho Vụ Thanh Sơn thì nên quay lại tìm Mông Tiện Ân mà tính sổ mới đúng, sao lại đuổi giết hắn thế này.

"Phốc..! Rầm..!"

"Mày yên tâm đi trước một bước đi, những người còn lại sẽ đi theo mày sau..!"

Một cước đá bay thi thể của Bành Yên ra thật xa, Dục Vũ lạnh lẽo lên tiếng nói.

Mọi chuyện là do Mông Tiện Ân giở trò không hề sai, tuy nhiên đại thiếu gia của hắn chết trong tay đám người này cũng là sự thật.

Hắn không thể nào đi tìm Mông Tiện Ân trả thù cho được, như vậy liền chuyển hướng qua hung thủ trực tiếp ra tay giết Vụ Thanh Sơn.

Cũng như những người liên quan, đem đầu của tất cả bọn chúng trở về Khái Đao Sơn bàn giao nhiệm vụ, nếu cái gì cũng không có làm, như vậy người chết sẽ là Dục Vũ hắn đây.

...

"Thiên Thành huynh..! Anh thấy chuyện này như thế nào..?"

Vẫn như thường lệ, ba người Mạc Cửu Phong vẫn là tụ tập lại với nhau một nhóm khởi hành lên Mân Việt Quận Thành.

Đương nhiên rồi, chuyện nơi đây đã xong, bọn họ còn có nhiệm vụ dẫn dắt đám gia tộc đệ tử của mình tham gia Mân Việt Học Viện khảo hạch nữa mà, cùng đường đi, cùng mục đích, nên chung đường cũng không có chuyện gì lạ.

"Kết quả như thế nào cũng không phải là chuyện mấy tên Yêu Sư sơ kỳ chúng ta có thể tham gia..!" Mộ Thiên Thành lắc đầu.

Hắn đương nhiên là hiểu Mạc Cửu Phong muốn nhắc đến là chuyện gì.

Người sáng mắt ai cũng có thể nhìn ra được, tên Hắc Bào công tử kia khó có khả năng bỏ qua cho Mông Tiện Ân.

Hơn nữa trong tay Mông Tiện Ân ngoài truyền thừa ma đạo công pháp khủng bố ra, tất cả tài nguyên cùng truyền thừa của Độc Thủ Kiếm Khách cũng đều nằm trong tay của Mông Tiện Ân.

Nếu như hắn là Hắc Bào công tử, có được bản lĩnh Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, vào thời điểm Mông Tiện Ân suy yếu như thế này, cũng sẽ không có bỏ qua cho Mông Tiện Ân.

Cũng chỉ có người như Mông Tiện Ân kia, nghĩ mình có cái hậu trường là Mông gia sẽ không có ai dám làm gì mình mà thôi, hiện tại tên đó chắc là đang đắc ý dưỡng thương đột phá cảnh giới, lại không hề biết nguy hiểm đang cận kề mình.







Nhưng không sao, người tàn nhẫn như Mông Tiện Ân, y có gặp tai họa cũng là xác đáng, chỉ đáng tiếc cho những tài nguyên cùng truyền thừa của Độc Thủ Kiếm Khách sẽ rơi vào trong tay của Hắc Bào công tử, bọn họ đi một vòng lớn, không những tiền mất tật mang, cuối cùng cũng là tay trắng quay trở lại, thật là việc đời khó đoán a.

"Sao tôi cứ có cảm giác tên Hắc Bào công tử kia có ý lợi dụng chúng ta vậy kìa..?"

Duyệt lại một loạt chuyện xảy ra bên trong Linh Tùng Sơn, nhất là lúc Hắc Bào công tử xuất hiện quá đúng lúc, cái này không khỏi làm cho hắn sinh nghi hoặc lên.

"Không phải là cảm giác, mà sự thật đúng là như vậy.!" Hổ Tự Tư cười gằn một tiếng khẳng định.

Hắc Bào công tử kia không phải là mặt hàng tốt đẹp gì, mục đích ban đầu khi đứng ra ngăn cản bọn họ cùng Dục Vũ đánh sống đánh chết với nhau.

Không gì khác là muốn mượn tay của đám người mình giúp y đối phó với lại Mông Tiện Ân kia mà thôi.

Không phải vì mục đích này, thằng khốn đó sẽ không có lòng tốt đứng ra giảng hòa, cùng nói rõ nguyên nhân như vậy đâu.

"Như vậy tại sao y không đem Mông Tiện Ân cùng chúng ta giết luôn..?"

Mộ Thiên Thành cũng rất tán đồng cách nói của Hổ Tự Tư, có điều hắn vẫn còn có điều nghi hoặc.

Theo lẽ bình thường Hắc Bào công tử lợi dụng bọn họ trấn áp được Mông Tiện Ân rồi, nên ra tay đem Mông Tiện Ân giết đi luôn một cách nhanh chóng, cũng không cần thiết cho Mông Tiện Ân cơ hội nói ra thân phận của mình.

Giả vờ giả vịt rời đi sau đó quay lại, làm như thế quá phiền toái đi, nếu là hắn thì một đao đem Mông Tiện Ân chém đi từ lâu rồi, không cần mất công mất nhiều thời gian diễn trò như vậy.

"Không có gì ngạc nhiên..! Đó là vì Hắc Bào công tử kia không có nắm chắc có thể đem tất cả chúng ta diệt đi, đặc biệt là Bành Yên cùng Dục Vũ hai người..!" Hổ Tự Tư rất là chắc chắn khẳng định.

Kế hoạch của Hắc Bào công tử kia khá tinh vi, bước đầu là lợi dụng đám người mình đi đối phó với lại Mông Tiện Ân, trong ý nghĩ của Hắc Bào công tử, đám người mình Cùng Mông Tiện Ân lưỡng bại câu thương mới là tốt nhất, y ở giữa làm ngư ông đắc lợi.

Chờ khi nào tất cả mọi người không còn sức chiến đấu nữa, y đứng ra thu thập tàn cục, đem tất cả mọi người giết sạch đi cả, chiếm lấy toàn bộ tài nguyên cũng như truyền thừa của tất cả mọi người.



Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.