Em là một và duy nhất
*
Khương Chiếu Tuyết thẹn thùng, muốn dỗi cô. Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của cô, nàng lại cầm lòng chẳng đặng, sinh ra sự chờ mong. Nàng khẽ cau mày, không đáp lại, chờ đợi câu trả lời của cô.
Sầm Lộ Bạch tiếp tục mỉm cười và phủ nhận:" Không phải."
"Đồ ngốc." Cô vòng tay qua vai nàng, ôm lấy nàng vào lòng, hôn lên đỉnh đầu nàng và nói:" Trên thế gian này, không có một ai giống như em."
"Mông Mông, em là một và duy nhất."
Giọng điệu của cô rất trịnh trọng. Khương Chiếu Tuyết không khỏi bị thuyết phục, sự ngọt ngào lan tràn khắp khóe môi, không tài nào kiềm chế được. Nhưng xấu hổ quá, chỉ trong chốc lát, nàng đã vừa khóc vừa cười, khó khăn lắm mới bình ổn lại vẻ mặt của mình.
Sầm Lộ Bạch nghĩ rằng nàng vẫn còn do dự.
"Đó là người mà Dao Dao thích." Cô nói rõ ràng.
Khương Chiếu Tuyết bỗng ngẩng đầu nhìn cô.
Ánh mắt Sầm Lộ Bạch ôn hòa:" Không tin sao?"
"Không phải." Cuối cùng, Khương Chiếu Tuyết cũng không che giấu được nụ cười của mình. Dòng nước trong mắt nàng lay động, nhỏ giọng nói:" Em chỉ hơi ngạc nhiên thôi."
Sầm Lộ Bạch công môi:" Lúc vừa biết chuyện, tôi cũng rất ngạc nhiên, dù gì cũng là người quen biết từ nhỏ."
"Có vẻ như đã bắt đầu từ sau khi đối phương ly hôn, vẫn đang trong giai đoạn hẹn hò."
"Thảo nào em ấy không thèm nghe điện thoại của em." Khương Chiếu Tuyết lẩm bẩm.
Trọng sắc khinh bạn.
Sầm Lộ Bạch nghe không rõ:" Hửm?"
Khương Chiếu Tuyết lắc đầu:" Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lo-thanh-sac/485145/chuong-68-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.