Đêm khuya thanh vắng. Khương Chiếu Tuyết ngồi trên giường lớn, rũ mắt nhìn tấm ảnh hôn sai vị trí mà Sầm Lộ Bạch đã rửa ra rồi đặt tại đầu giường, tâm tư vẫn còn vướng mắc trong vấn đề này.
Nụ hôn chỉ cần chạm vào là bùng nổ ngay, tựa như việc ngầm hiểu nhưng lại không nói ra. Mặc dù sau đó, thần thái của Sầm Lộ Bạch vẫn bình thản như cũ, Khương Chiếu Tuyết cũng cố gắng vờ như không nhận ra điều gì. Nhưng cuối cùng, bầu không khí giữa cả hai vẫn trở nên vi diệu hơn.
Khương Chiếu Tuyết không khỏi cảm thấy mất mát.
Nàng không tin rằng lúc đó, Sầm Lộ Bạch không nhìn ra sự chờ mong trong nàng. Hệt như việc nàng có thể nhìn thấy ánh mắt đầy sắc dục của Sầm Lộ Bạch vậy.
Nhưng Sầm Lộ Bạch đã kiềm chế.
Nàng có thể nghĩ rằng Sầm Lộ Bạch thật sự vẫn chưa sẵn sàng và không muốn bắt đầu mối quan hệ mới cùng mình không?
Khương Chiếu Tuyết lo được lo mất.
Việc mập mờ từng là một phương thuốc tốt. Nhưng, sau khi uống trong một khoảng thời gian dài, dường như lớp đường bọc bên ngoài đã dần mất đi, lộ ra vị đắng chát bên trong.
Khương Chiếu Tuyết nằm xuống, trằn trọc.
Trong phòng ngủ của Sầm Lộ Bạch cách một lối đi nhỏ, Sầm Lộ Bạch cũng không ngủ.
Cô nằm trên chiếc giường lớn, tóc đen vương vãi khắp gối, ngọc cốt băng cơ, lạnh lùng như đóa sen.
Bức rèm đóng kín, ánh đèn mờ ảo. Cô cau mày ôm lấy thú bông được đặt làm riêng theo hình ảnh phiên bản Q của Khương Chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lo-thanh-sac/485127/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.