"Bọn họ... hẳn là đang trong giai đoạn ái muội thì phải?" Khương Chiếu Tuyết cúi đầu khuấy nước đá trong ly m, cố gắng bình tĩnh lại.
Dung Trĩ mở miệng chuẩn bị nói chuyện rồi lại nhìn nàng, có chút kỳ quái:" Tại sao tôi hỏi đến bạn của cậu, nhưng trông cậu lại ngượng ngùng, nhộn nhạo như vậy thế?"
"Nói thật đi." Cô ấy nói đùa:" Người bạn đấy thực sự không phải cậu đấy chứ?"
Biểu hiện của Khương Chiếu Tuyết thực sự rất bất thường.
Khương Chiếu Tuyết:"..." Sống lưng lập tức cứng đờ.
Con người thật sự không thể nói dối, nói dối tương đương với việc sớm hay muộn gì cũng tự đào hố chôn mình trong đấy. Nàng rầu rĩ hít sâu một hơi, cố gắng điều chỉnh biểu hiện một cách bình thường nhất, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng vào Dung Trĩ, giả vờ không nói nên lời.
Dung Trĩ đầu hàng, cười hì hì nói:" Đùa thôi, đùa thôi mà."
Khương Chiếu Tuyết chột dạ, dỗi cô ấy.
Dung Trĩ không nhận thấy điều gì bất thường, hỏi han:" Vậy bạn của cậu muốn tiến đến sao?"
Khương Chiếu Tuyết do dự:" Vẫn chưa đâu."
Nàng rũ mi mắt, do dự một lúc rồi nói:" Tôi... Tôi nghe bạn của mình kể lại rằng, cô ấy cảm thấy có lẽ đối phương chưa sẵn sàng tiến vào một mối quan hệ. Nếu không, dựa theo tính cách của đối phương, chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng, uyển chuyển như hiện tại rồi."
Trong ấn tượng của nàng, Sầm Lộ Bạch luôn là người tự tin, điềm tĩnh và dứt khoát. Ngay khi cô ngỏ lời cầu hôn người chỉ vừa gặp mặt vài lần như nàng, cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lo-thanh-sac/485121/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.