Nàng đau lòng vì Sầm Lộ Bạch 
* 
Khí trời tại Bắc Thành khác xa với Tây Thành khô ráo, sáng sủa. Nơi đây u ám giống như vừa trải qua một cơn mưa xuân lất phất rơi. 
"Khá lạnh đấy." Chị Phương vừa đứng tại tầng trả khách của sân bay vừa cảm khái. 
Thẩm Dịch xoa xoa cánh tay, đang định phụ họa thì giây tiếp theo, điện thoại di động của cô ấy vang lên, là xe mà cô ấy đã đặt trước bằng app khi lên máy bay tại Tây Thành. 
"Bọn cô đi trước, em nhớ chú ý an toàn." Hoàng Ưng Thu nói với Khương Chiếu Tuyết trước khi lên xe. 
Khương Chiếu Tuyết gật đầu đồng ý. 
Nếu mọi người đều quay về trường học thì ô tô sẽ không đủ chỗ. Nàng đã viện cớ quay lại Quân Đình, không tiện đường rồi bắt một chiếc xe khác. 
Cố vấn và những người bạn cùng khoa lần lượt lên xe rồi biết mất dưới bầu trời xám xịt, nụ cười trên môi Khương Chiếu Tuyết cũng dần tan biến. 
Nàng vẫn không dám kết nối Internet, cũng không kiểm tra xem Sầm Lộ Bạch đã trả lời gì sau tin nhắn xin lỗi của mình. 
Giống như đang trốn chạy, cũng giống như đang bịt tai trộm chuông. Nàng thở ra một hơi thật dài trong bầu không khí buồn tẻ này. 
Có nên tìm cớ rời khỏi Quân Đình một thời gian không? 
Trên đường trở lại Quân Đình, nàng nhìn khung cảnh đang dần lùi xa bên ngoài cửa kính xe, không ngừng suy nghĩ về câu hỏi này. 
Đây dường như là cách không cố tình rời xa nhất mà nàng có thể nghĩ ra được. 
Chỉ cần khoảng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lo-thanh-sac/485107/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.