Bầu không khí im lặng trong vài giây, sau đó mẹ Chu mới nhận ra: "Có chuyện gì vậy?"
Khương Chiếu Tuyết lấy lại tinh thần, mỉm cười. Lúc định hỏi thêm vài câu, nàng liền nghe thấy tiếng bước chân của Sầm Lộ Bạch trên cầu thang.
"Không có gì ạ." Nàng lắc đầu, nửa đùa nửa thật nói:" Có vẻ bố chị ấy khá hung dữ."
Mẹ Chu cười đầy hiền hậu.
Khương Chiếu Tuyết tiếp tục việc gói sủi cảo, đổi chủ đề:" Mẹ Chu, mẹ thấy sủi cảo của con như thế nào?"
Mẹ Chu bị nàng cắt ngang nên quên mất một nửa những gì vừa kể. Bà giơ ngón tay cái lên, hợp tác diễn cùng nàng:" Giống như tác phẩm nghệ thuật vậy."
Khương Chiếu Tuyết cong mắt cười.
Tiếng bước chân của Sầm Lộ Bạch ngày càng gần và dừng lại bên cạnh nàng.
Mẹ Chu dùng giọng điệu gia trưởng trêu chọc con cái để móc mỉa Sầm Lộ Bạch:" Tiểu Lộ à, con nhìn sủi cảo Tiểu Khương làm xem có giống con chút nào không?" Nói xong, bà lập tức chuyển số sủi cảo do Khương Chiếu Tuyết gói đến cạnh những vỏ bánh xiêu xiêu vẹo vẹo, thậm chí còn bị nứt ra do Sầm Lộ Bạch làm.
Sự đối lập quá rõ ràng.
Khương Chiếu Tuyết không thể kiềm chế, cười sâu hơn, hiếm khi nhìn Sầm Lộ Bạch đầy bỡn cợt như thế này.
Bất quá Sầm Lộ Bạch chỉ liếc nhìn nàng một cái. Khóe môi cô cũng thoáng cong lên một vòng cung nhàn nhạt, nhưng mặt lại không hề đổi sắc:" Chỉ kém hơn tôi một chút."
Khương Chiếu Tuyết:"..."
Đẳng cấp quá chênh lệch, nàng cảm thấy bị xúc phạm.
Sầm Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lo-thanh-sac/268859/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.