Diêu Thẩm lại nằm mơ lần nữa.
Cậu nhận ra ngay lập tức gian nhà phủ lụa và mùi hương trầm nồng nặc đó.
Cậu vẫn ở tư thế như trước, ngả lưng trên ghế dài, áo choàng mở rộng quanh người, Tân Hổ Lỗi với mái tóc dài buông xõa xuống tấm lưng rộng, nhìn xuống cậu từ giữa hai đùi dang rộng của Diêu Thẩm. Ngoại trừ lần này Tân Hổ Lỗi không ở trên sàn mà nằm song song trên người Diêu Thẩm với một đầu gối đặt trên ghế sofa.
"Thiếu gia có phải là xử nam không? Tân Hổ Lỗi hỏi, giọng anh vẫn êm ái như trong trí nhớ của Diêu Thẩm từ vài phút trước.
Diêu Thẩm muốn bảo anh cút đi.
Thay vào đó, cậu trong mơ, hạ mi mắt một cách ngại ngùng và phát ra một âm thanh không rõ ý, đó là tất cả những gì Tân Hổ Lỗi cần xác nhận.
Tân Hổ Lỗi mỉm cười, gần như không phòng bị, và ôm lấy gáy Diêu Thẩm, hôn nhẹ lên đôi môi run rẩy của cậu. "Tôi thật vinh dự", anh nói, và nghe có vẻ như đó là điều anh ấy thực sự muốn nói vậy. "Chúng ta sẽ học cùng nhau. Đây cũng là lần đầu tiên của tôi."
---
Diêu Thẩm giật mình tỉnh dậy. Tim cậu đập thình thịch trong lồng ngực.
Ánh nắng chiếu qua rèm cửa, nhưng cậu biết trời vẫn còn sớm.
Cậu không thể tin rằng mình lại thảm hại đến mức mơ thấy Tân Hổ Lỗi cũng là một xử nam. Nếu có thể thì cậu sẽ nộp đơn khiếu nại với chính tiềm thức của mình về những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lay-nam-chinh-quy-vuong-cua-toi/3646975/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.