“Không cần cà phê, mà sữa tươi hoặc nước trái cây đều được đúng không?” Vu Hàn rót chén sữa tươi cho Âu Dương Liên vừa mỉm cười hỏi, “Có muốn thêm vài miếng bánh mì nướng không? Cô đã ăn sáng chưa?”
“Ăn rồi.” Cô nói dối, bởi vì bây giờ cô không muốn ăn uống một chút nào.
Vu Hàn bưng ly cà phê của mình ngồi vào ghế đối diện với cô. “Cô tìm tôi có việc?”
Cô nghiêm túc gật gật đầu với cô ấy, sau đó lấy từ trong túi mang theo người ra một cái hộp nhung tinh xảo đặt lên bàn trà, “Tối hôm qua tôi phát hiện cái này ở trong ngăn kéo phòng tôi.”
Vu Hàn vừa nhìn thấy hộp nhung cô vừa lấy ra, thầm kêu một tiếng hỏng bét.
“Những vật phẩm trang sức này chắc là đều thật đắt tiền đúng không? Hơn nữa giá trị hẳn là rất cao. Nhưng tại sao tôi lại có những thứ này chứ? Tôi thì không thể nào mua nổi rồi. Vu Hàn, cô có thể nói cho tôi biết thế này là thế nào không?”
“Cái này…” Vu Hàn không biết nên giải thích như thế nào, rồi nhanh trí nói “Đây là của tôi cho cô mượn, tôi đang muốn mở miệng với cô để nhận lại nè.” Tóm lại vẫn thu nó lại trước thì tốt hơn.
“Sao tôi lại mượn cô đồ quý như vậy?” Âu Dương Liên nghi ngờ hỏi.
“Ách, tức là có lần chúng ta cùng nhau đi khách sạn năm sao uống trà chiều, tôi đã kể cho cô nghe chuyện này rồi đúng không? Đồ trang sức này là tôi đưa cho cô để phối với quần áo.”
“Nếu nói thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-lau-kim-chu/25094/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.