Tim Quý Trung Hàn đập rất nhanh, y không biết là do tình cảnh hiện tại hay vì nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của Phong Thích.
Trái tim trong lồng ngực gần như muốn nhảy ra ngoài, Phong Thích dường như đã cảm nhận được.
Phong Thích vỗ vỗ lưng y, tựa như để giúp y thoải mái hơn, dỗ dành nói: "Biết rồi, cậu buông ra cái đã."
Lúc này Quý Trung Hàn mới chịu buông tay, ngờ vực nhìn Phong Thích.
Phong Thích đi tới trước mặt Lưu Ý, Quý Trung Hàn từng bước theo sau, lo lắng mà nắm một góc áo nhỏ trong tay, như đang nắm chặt dây xích của mãnh thú, chỉ sợ sơ suất một chút, Phong Thích sẽ giết chết Lưu Ý.
Y sợ bạo lực học đường tăng thành án hình sự, như vậy cả đời Phong Thích sẽ vì y mà bị huỷ hoại.
(Truyện được đăng duy nhất tại )
Cũng may Phong Thích hình như thực sự bị Quý Trung Hàn thuyết phục, hắn chỉ hờ hững nói với Lưu Ý: "Nếu có lần sau, tao sẽ thật sự phế mày."
Dứt lời, hắn mỉm cười, cười đến là toe toét, Lưu Ý sợ đến run người.
Phong Thích móc ví ra, tuỳ ý rút vài tờ tiền ném lên người gã.
"Nhớ giữ kín cái miệng của mày. Nếu không ngậm được, tao sẽ tự tay khâu nó cho mày."
Lưu Ý nhanh chóng che cái miệng sưng vù của mình, chật vật gật đầu.
Quý Trung Hàn kéo kéo góc áo Phong Thích, Phong Thích lúc này mới quay đầu nhìn y, cau mày.
Nếu như nói vừa nãy, lúc đối mặt với đám người Lưu Ý, Phong Thích như cơn gió lạnh thấu xương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-kham/225220/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.