Không gian phòng riêng rất lớn, mà cũng rất nhỏ.
Mùi hương của Phong Thích lan toả choáng ngợp, thêm cả nhiệt độ cơ thể cực cao của đối phương và sự đụng chạm tuỳ tiện cùng với ánh mắt trần trụi giội lên khắp người y.
Đây không phải là cảm giác không thoái mái, không ghét Phong Thích chạm vào. Nhưng mà loại dục vọng mang theo mục đích rõ ràng này gần như khiến y rơi vào tâm trạng tự căm ghét.
Rất nhiều hồi ức tồi tệ, ngay lúc này cứ vậy mà kéo ập vào y.
Đèn chùm pha lê treo trên trần nhà chiếu rõ dáng vẻ của Quý Trung Hàn.
Y giờ phút này có bao nhiêu ý loạn tình mê đều phô bày rõ ràng.
Ký ức cùng hiện thực đan xen hết lần này đến lần khác, ngay cả bản thân y cũng sắp đồng ý với câu nói kia của Phong Thích, y quả thực giống một kỹ nữ.
Quý Trung Hàn dùng hai tay bị trói che lại nơi bị Phong Thích liếm qua, ngữ khí yếu ớt, giọng nói run rẩy: "Tại sao cậu không chịu buông tha cho tôi?"
Phong Thích hít một hơi, mọi động tác đều dừng lại.
Nhưng chẳng được bao lâu Phong Thích lại đè lên, ngón tay hắn chạm vào mí mắt của Quý Trung Hàn, xác nhận nơi đó không ướt, giọng nói mang chút chế nhạo: "Sao vậy, vừa nãy cậu không phải còn rất thích sao? Sau khi phát hiện là tôi rồi thì không còn cảm giác nữa à?"
"Thì ra cậu thích bị người lạ chạm vào hơn sao?"
Những lời buộc tội, hết câu này đến câu khác rơi lên người Quý Trung Hàn một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-kham/1073903/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.