Tuổi tác của hai kẻ hành hung đã khiến tất cả chúng ta kinh ngạc.
Kẻ cao gầy tên là Ngưu Hà, năm nay mười sáu tuổi, kẻ thấp hơn tên là Ngưu Ngọc, chỉ mới mười bốn tuổi.
Cả hai đều không nói lời nào, cứng cổ ra vẻ sẵn sàng chịu chết.
「Có nên dùng cực hình không?」
Thái Đức Chính nói khẽ:
「Đoán chừng là tổ chức giang hồ nào đó, bị người ta khống chế rồi.」
Tuổi còn nhỏ thì tương đối dễ bị khống chế hơn. Ta bước ra ngoài, ngồi bên hiên xem vết thương.
Tối qua lúc giao đấu, ta bị Ngưu Ngọc cắn một miếng. Giờ đây đau rát như lửa đốt.
Trong phòng truyền đến tiếng roi quất vào da thịt, hai đứa trẻ r*n r* nhưng không hề kêu đau, xem ra cũng có khí phách.
Sau một khắc , Thái Đức Chính thất bại bước ra, mắng:
「Hai kẻ cứng đầu này, đoán chừng phải tốn thêm chút công sức.」
Ta nhìn vào trong, vỗ vai Thái Đức Chính:
「Để ta.」
Đóng cửa lại, Ngưu Hà và Ngưu Ngọc đều nhìn về phía ta.
Ngoài dự đoán của ta, trong mắt cả hai không hề có oán hận, mà rất bình tĩnh.
「Ta không hỏi đồng bọn các ngươi ở đâu.」
Ta ngồi xuống, hai đứa trẻ kinh ngạc nhìn ta, ta tiếp lời:
「Hãy nói về động cơ giết người của các ngươi.」
Hai đứa trẻ im lặng, rất lâu sau, Ngưu Hà nghiến răng nói:
「Báo thù!」
「Chúng ta là người Hòa huyện, Thiên An Phủ. Năm trước huyện chúng ta xảy ra lũ lụt, toàn bộ đồng ruộng đều bị nước lũ cuốn trôi.」
Quả nhiên là có liên quan đến Hòa huyện, ta ngưng mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ke-am-hay-duong-bon-vuong-chi-thich-nguoi/4681968/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.