- Tham Lang, ngươi nghĩ hay quá nhỉ, ba viên Đại Đạo Nguyên Đan, chỉ có một viên là Đại Đạo Nguyên Đan cấp ba, dựa vào cái gì thuộc về ngươi?
Hỏa Đồng Vương ồm ồm nói:
- Thần Ngưu nhất tộc ta, muốn viên Đại Đạo Nguyên Đan cấp ba này, nếu không chuyện hợp tác không bàn nữa.
Tham Lang Vương cười lạnh nói:
- Không bàn thì không bàn, dường như ta cũng không còn tìm các ngươi a. Không phải lão ngưu ngươi tới, ta còn không thèm đi?
Ngân Nhung Vương không nhịn được rồi:
- Các ngươi muốn cãi nhau tới bao giờ. Đừng trách ta nói chuyện không dễ nghe, nếu như Đại Đạo Nguyên Đan lần này đều bị nhân loại thu đi, Man hoang chúng ta cũng đừng lăn lộn nữa. Đường đường vương tộc Man Hoang, ba lần giao dịch, ba lần thất bại!
- Thất bại thì thất bại. Cái này cũng chẳng có sao, thế lực loài người bọn họ quá yếu, không có Đại Đạo Nguyên Đan hỗn không nổi nữa. Man Hoang chúng ta cường giả như mây, không dựa vào Đại Đạo Nguyên Đan vẫn mạnh như thường.
Khẩu khí Tham Lang Vương kiêu ngạo vô cùng.
Bất quá khẩu khí kiêu ngạo thuộc về kiêu ngạo, trên thực tế, đối với khát vọng đối với Đại Đạo Nguyên Đan, Tham Lang Vương cũng không kém những người khác, chỉ bất quá hắn cũng phải làm bộ thờ ơ như không.
Ngân Nhung Vương cũng rất hiểu Tham Lang Vương, nói:
- Tham lang, ngươi đừng giả bộ có được hay không? Mọi người tranh luận không ngừng, ta thấy nên làm công bình một chút, chúng ta bắt thăm.
Bắt thăm là biện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382401/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.