Phản ứng lần này, đều ở trong dự liệu của Nhậm Thương Khung.
- Không sai, một năm, chính là ta thông qua phương thức đặc thù biết được, lần này yêu tộc xâm lấn, là mười vạn năm đại kiếp.
- Mười vạn năm đại kiếp?
Tất cả mọi người hít một ngụm lãnh khí.
- Ân, cao tầng các tông môn, có một lời đồn đãi, chính là thời đại Thượng cổ từng có đại sư suy tính qua, mười vạn năm sau, loài người sẽ gặp phải yêu tộc xâm lấn đại tai họa. Mà lần đại tai họa này, chính là khảo nghiệm trước nay chưa có của thế giới loài người.
Mục Thiên Cơ lẩm bẩm nói:
- Quả thật như thế? Quả thật như thế? Ta không hiểu vì sao uy năng thiên cơ quá mức dọa người, thì ra là mười vạn năm đại kiếp…
- Lão Đại, đây chẳng phải là nói, sẽ chết rất nhiều người?
Chu Vân cuối cùng là trẻ tuổi, đối với loại yêu tộc đại kiếp này, cũng không đủ chuẩn bị tâm tư.
Cái vấn đề này lộ ra vẻ trẻ con, lại làm cho mọi người rùng mình.
Người chết? Một khi yêu tộc xâm lấn, đây tuyệt đối là sinh linh đồ thán, tai hoạ ngập đầu. Người chết, đó tất nhiên là chuyện không thể ngăn cản được.
Nhậm Thương Khung bất đắc dĩ thở dài nói:
- Bằng thái độ của Thiên Các, không phải là vấn đề có người chết hay không, cũng không phải là vấn đề có bao nhiêu người chết, mà là loài người ở Đông Hoàng Châu, cuối cùng có thể sống bao nhiêu người.
- Cái gì? Nghiêm trọng như thế?
Nhậm Thương Khung gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382311/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.