🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Càn Khôn Minh?
Xích Hằng Vũ cùng Tô Thần đều có chút giật mình
- Trên đường ta trở về Kính Nguyệt Thành, bốn Vương Bài sát thủ của Càn Khôn Minh vây công ta, bị ta giết chết toàn bộ. Nhắc tới, đây đã là lần thứ hai Càn Khôn Minh chọc phải ta. Nhìn dáng dấp, ta đối với địch nhân đúng là quá khách khí. Không cho bọn hắn một chút màu sắc, bọn hắn sẽ cho rằng ta rất dễ ăn hiếp.
Nhậm Thương Khung dù sao cũng là người tuổi trẻ, hỏa khí bốc lên cũng có chút lớn.
Xích Hằng Vũ cùng Tô Thần cũng âm thầm gật đầu, Vương Bài sát thủ của Càn Khôn Minh, đều là Thần Thông đỉnh phong cường giả, người người đều là Thần Thông lục trọng.
Nhậm Thương Khung một người, giết chết bốn tên Thần Thông lục trọng, cái này là thực lực như thế nào? Một người giết chết bốn Thần Thông lục trọng cường giả, sợ rằng chỉ có Đại Đạo cường giả mới có thể làm được?
- Thương Khung, Càn Khôn Minh này, là tổ chức sát thủ thần bí nhất Đông Hoàng Châu, hơn nữa, Càn Khôn Minh thật ra còn không phải là tổ chức sát thủ cấp bậc cao nhất, sau lưng của bọn họ, còn có một tập đoàn sát thủ khổng lồ hơn, có tên là Thiên Minh!
- Thiên Minh?
- Đúng, nếu như đem Thiên Minh so với Đan Tiên Điện, như vậy Càn Khôn Minh chính là Đan Tiên Đông Điện. Thiên Minh, mới thật sự là cự phách sát thủ giới.
Xích Hằng Vũ thân là điện chủ của Đan Tiên Đông Điện, phương diện tình báo này, dĩ nhiên không phải ít.
- Thì ra là như vậy, ta không biết vì sao Càn Khôn Minh này lớn lối như thế, mà lục đại tông môn còn có thể chứa chấp bọn họ, thì ra là có tầng quan hệ này, không trách, không trách!
- Thương Khung, trước khi thực lực ngươi không có đại thành, thì không nên chủ động đi trêu chọc Thiên Minh. Thậm chí là Càn Khôn Minh, tạm thời cũng không cần đi động bọn họ. Thiên Minh luôn hết sức bao che, nếu như người nào uy hiếp căn cơ của bọn họ, người đó sẽ bị toàn bộ Thiên Minh đuổi giết.
Xích Hằng Vũ trịnh trọng cảnh cáo.
Nhậm Thương Khung khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng lại có một phen tính toán. Người không phạm ta, ta không phạm người.
Hôm nay Nhậm Thương Khung hắn một lần rồi lại một lần bị người xâm phạm, bị người chèn ép, hắn không thể nào tâm bình khí hòa nữa.
Xích Hằng Vũ than nhẹ một tiếng, ước chừng biết thiên tài trẻ tuổi này, là không thể nào bởi vì vài lời của hắn mà bỏ đi ý niệm, lập tức nói sang chuyện khác, hỏi:
- Đúng rồi, Thương Khung, Thủy Vân Tông giao dịch Thủy Vân thần quả, ngươi độc chiếm bốn quả. Nghe nói giao dịch lần cuối cùng, ngươi ra giá là giúp bọn hắn đối phó Vạn năm Thụ kiếp? Chuyện này là như thế nào?
Vạn năm Thụ kiếp của Thủy Vân Thần Thụ, có chữa trị tốt hay không, đây thuộc về cơ mật của Thủy Vân Tông, cho dù là Đan Tiên Đông Điện, tạm thời cũng không thể hỏi thăm được.
Nhậm Thương Khung cũng không giấu giếm, đem tình huống lúc đó nói một lần.
Xích Hằng Vũ sửng sốt hồi lâu, lúc này mới cười to nói:
- Tốt, tốt, tốt, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, thiên tài a, Thương Khung, thấy ngươi, ta hoảng hốt cảm giác mình đã già rồi. Hô Duyên thái thượng trưởng lão luôn nói ta trẻ tuổi đức mỏng, hơn nữa thích cùng người tuổi trẻ giao thiệp. Nhưng so sánh với ngươi, ta cảm giác mình thật già rồi, a a.
Vạn năm Thụ kiếp, Xích Hằng Vũ cũng từng xuất thủ qua, nhưng mà hắn có thể phân tích ra một ít dấu vết, lại không nghĩ ra biện pháp giải quyết.
Nhưng mà, Nhậm Thương Khung nói lên quan điểm, biện pháp, đều làm cho Xích Hằng Vũ thông suốt, có một cảm giác thụ giáo.
Không thể không thừa nhận, người trẻ tuổi trước mắt này, cho người quá nhiều vui mừng. Vạn năm Thụ kiếp của Thủy Vân thần thụ, Xích Hằng Vũ vì nó mà tốn mười năm tâm huyết, vẫn như cũ không tìm được đối sách.
Không nghĩ tới, Nhậm Thương Khung cư nhiên ngắn ngủi không tới một tháng, liền tìm được đường giải quyết.
Bất quá hắn lại không biết, Nhậm Thương Khung có thể nhanh như vậy, là nhờ truyền thừa của Vạn Dược Tôn, nếu không, Nhậm Thương Khung quả quyết không thể nào giải quyết được.
- Đúng rồi, Thương Khung, ngươi ngày đó cùng Thủy Vân Tông trao đổi, cho ra một thượng cổ đan phương Ngũ Hành Quy Nguyên Đan đan phương, không biết đan phương này, có thể cho ta xem một chút hay không?
Xích Hằng Vũ đối với thu tập thượng cổ đan phương, là hết sức si mê. Đan Tiên Điện cất giấu vô số thượng cổ đan phuong, nhưng mà, trừ Dược Thánh khảo hạch thỉnh thoảng sẽ xuất hiệp thượng cổ đan phương ra, những khảo hạch khác, sẽ không dính đến thượng cổ đan phương, nhất là những thượng cổ đan phương thực dụng, càng thêm hiếm thấy.
Loại Ngũ Hành Quy Nguyên Đan này, bản thân chính là đan dược trụ cột, nhưng lại là đan dược hết sức nghịch thiên. Nếu quả thật có thượng cổ đan phương, có thể tăng lên phẩm chất đan dược mà nói, tuyệt đối là một trợ giúp lớn vô cùng.
Đan Tiên Đông Điện muốn duy trì, cũng cần có tài lực chống đở.
Hơn nữa hôm nay đối mặt với Thái thượng trưởng lão Hô Duyên Ngạo Bác bức người, Xích Hằng Vũ cũng đang suy nghĩ biện pháp tăng tiếng nói của mình ở Đan Tiên Đông Điện.
Điểm này, Xích Hằng Vũ trước kia đúng là không có quá nhiều tâm tư. Tâm tư của hắn, là dùng để nghiên Linh dược, đề bạt người mới.
Ngược lại đối với phương diện kinh doanh, hỏi tới cực ít. Thậm chí, hắn còn nghiêm lệnh, Đan Tiên Đông Điện không thể cùng các đại tông môn của Đông Hoàng Châu có quá nhiều lui tới.
Nguyên tắc này, dĩ nhiên là vì bảo vệ tính siêu nhiên của Đan Tiên Đông Điện.
Nếu như có quá nhiều ích lợi liên quan, liền khó tránh khỏi sẽ có người từ trong đó mưu lợi, thậm chí bán rẻ ích lợi của Đan Tiên Đông Điện, cùng những tông môn kia cấu kết. Đây là sự tình mà Xích Hằng Vũ tuyệt đối không muốn phát sinh.
Nhậm Thương Khung cũng không dấu diếm, cười nói:
- Điện chủ đại nhân muốn xem, tự nhiên không có vấn đề.
Nghĩ thầm thượng cổ đan phương này, vốn chính là của Vạn Dược Tôn tiền bối, Vạn Dược Tôn tiền bối nếu là Thái thượng điện chủ của Đan Tiên Điện, thượng cổ đan phương này cho Xích Hằng Vũ nhìn, đó là chuyện đương nhiên.
Lập tức đem đan phương của Ngũ Hành Quy Nguyên Đan, phục chế một phần cho Xích Hằng Vũ điện chủ. Ngọc giản ghi chép này, thông qua thủ pháp đặc biệt, có thể sao chép nội dung, hết sức tiện lợi.
Xích Hằng Vũ thở dài nói:
- Thương Khung, ngươi quả nhiên là hào phóng, cái đan phương này, ta sẽ theo giá trị tương ứng, đổi điểm cống hiến cho ngươi.
Làm khách khanh Trưởng lão của Đan Tiên Đông Điện, tự nhiên cũng để ý trị giá cống hiến.
Đan Tiên Đông Điện có cơ cấu lớn như thế, dĩ nhiên là người người đều có chuyện để làm, trị giá cống hiến càng nhiều, liền đại biểu cống hiến đối với Đan Tiên Đông Điện càng lớn.
Nhậm Thương Khung chợt nhớ tới chuyện của sư tôn, liền hỏi:
- Điện chủ đại nhân, ta chỗ này có một chuyện, mong hệ thống tình báo của Đan Tiên Đông Điện điều tra một chút.
- Nga? Chuyện gì?
Xích Hằng Vũ hết sức tò mò hỏi.
- Ta muốn hỏi thăm một chút, nơi nào có thể giao dịch Kim Cương Đại Nhật Tụ Dương Quả, cùng với Phượng Tê Mộc Linh Quả.
- Ngũ đại thần quả?
Xích Hằng Vũ thầm giật mình:
- Ngươi muốn thu gom ngũ đại thần quả?
Nhậm Thương Khung gật đầu một cái:
- Chỉ thiếu hai loại này, thì có thể thu tập đầy đủ hết.
- Ngũ hành thần quả, đều là Thượng cổ thần quả, nghe nói một khi thu tập đầy đủ, có thể luyện ngũ hành, trọng tố pháp thân, trùng tu sinh cơ. Thương Khung, ngươi thu gom bọn chúng làm gì?
- Thực không dám giấu giếm, là sư tôn Thiên Các Kiếm Tiên Lý Dật Phong muốn thu gom.
Nhậm Thương Khung ở trước mặt Xích Hằng Vũ, cũng không có gì giấu giếm.
- Thiên Các kiếm Tiên Lý Dật Phong?
Xích Hằng Vũ hiển nhiên đã nghe qua danh tiếng, suy nghĩ một chút, thất thanh hỏi:
- Hắn thu gom Ngũ hành thần quả, chẳng lẽ là muốn cứu đạo lữ của hắn?
- Điện chủ đại nhân, người cũng biết chuyện này?
Xích Hằng Vũ thở dài nói:
- Khi ta còn là một Chấp sự bình thường của Đan Tiên Đông Điện, cũng nghe qua sự kiện kia. Tương truyền đạo lữ của Thiên Các Kiếm Tiên, tên là Tử Tạ Anh bị yêu nhân đánh chết. Từ đó về sau, Thiên Các Kiếm Tiên đi khắp thiên hạ, tìm kiếm phương pháp cứu sống đạo lữ của hắn. Nhắc tới chuyện này, Thiên Các Kiếm Tiên ở Đông Hoàng Châu, là nổi danh chung tình, ta dĩ nhiên là nghe nói qua. Hơn nữa, hắn cũng không phải một lần đến Đan Tiên Đông Điện cầu phương pháp, chẳng qua Đan Tiên Đông Điện cũng không thể cứu người đã chết...
- Thì ra đạo lữ của sư tôn, gọi là Tử Tạ Anh. Điện chủ đại nhân, sau đó sư tôn ta tìm được Vạn năm huyền băng, đem pháp thể sư mẫu phong ấn. Sau đó biết được, thiên hạ Ngũ hành thần quả, có thể luyện ngũ hành, ngưng pháp thân, trọng tố sinh cơ.
- Tương truyền Ngũ hành thần quả này, là có công hiệu bực này. Chẳng qua là, cái này là Thượng cổ thần loại, lưu truyền đến nay, hết sức mơ hồ, nghe nói ở Thiên Trạch thế giới, mỗi một loại cũng chỉ còn lại một cây Thần Thụ mà thôi. Hơn nữa, muốn luyện ngũ hành, luyện hóa thần quả này, để luyện ra thần lực mà nói, cần công pháp Thần cấp, cần huyết mạch Thần cấp thật đậm. Thiên Trạch thế giới to lớn, Thần cấp cường giả, cuối cùng chẳng qua là truyền thuyết mà thôi.
Xích Hằng Vũ cũng cảm khái hết sức, bất quá nếu Nhậm Thương Khung nhắc tới, hắn tự nhiên sẽ giúp chuyện này, hướng Tô Thần nói:
- Tô Thần, ngươi dẫn Thương Khung đi tra một chút.
Làm Trưởng lão tâm phúc của điện chủ đại nhân, Tô Thần xác có tư cách tự do xuất nhập, hắn dẫn Nhậm Thương Khung đi tới mật thất tình báo kia.
- Tô trưởng lão.
Bên ngoài mật thất, hai tên phụ trách trông chừng ngăn bọn họ lại.
Tô Thần khẽ cau mày:
- Ta muốn điều tra một ít tư liệu, cửa mở.
- Tô trưởng lão, thật xin lỗi. Khu tình báo này, Thái thượng trưởng lão đã hạ lệnh tạm thời phong bế, xin Tô trưởng lão tha thứ.
Võ giả thủ vệ, tự nhiên không thể nào công khai đắc tội Tô Thần.
Tô Thần giận dữ:
- Hắn hạ lệnh? Hắn có tư cách gì hạ lệnh? Ở Đan Tiên Đông Điện ai lớn nhất? Điện chủ đại nhân lớn nhất. Điện chủ đại nhân muốn tra một ít tài liệu, các ngươi lại dám cản đường?
- Tô trưởng lão, chúng ta cũng chỉ là phụng mệnh làm việc mà thôi.
Tô Thần thốt nhiên giận dữ:
- Ta không muốn nói nhảm với các ngươi, thức thời thì nhanh tránh ra.
- Tô trưởng lão, không nên làm khó chúng ta.
Nhậm Thương Khung cười nhạt:
- Khó khăn sao? Vậy thì cái gì cũng không cần làm. Cút ngay.
Nhậm Thương Khung kim quang chợt lóe, một tay trực tiếp đem hai người này hất ra ngoài. Hắn cũng không có tâm tư cùng hai người giữ cửa dài dòng.
Nhất là loại chẳng phân biệt được tôn ti này, ngay cả quyền uy của điện chủ cũng không để ý.
Tô Thần trưởng lão cười to:
- Tốt, đánh rất tốt. Quả nhiên là thiếu niên anh hùng, hào khí can vân. Đi, chúng ta đi vào.
Tô Thần mặc dù cũng tính xuất thủ, lại không nghĩ rằng Nhậm Thương Khung làm lưu loát như vậy, trong lòng bội phục đối với Nhậm Thương Khung lại sâu hơn một tầng. Người tuổi trẻ dù sao cũng là người tuổi trẻ, căn bản sẽ không cân nhắc nhiều như vậy.
Vào mật thất, Tô Thần bắt đầu tìm tòi tin tức.
Hệ thống tình báo của Đan Tiên Điện, các phân điện cũng có thể thông dụng. Tô Thần tra một chút, cười nói:
- Kim Cương Đại Nhật Tụ Dương Quả, thật đúng là tra được. Tốt, ở phòng đấu giá Nam Thần Nông Châu, có một quả Kim Cương Đại Nhật Tụ Dương Quả, bất quá, nó là trấn điếm chi bảo, quy cách rất cao.
- Phượng Tê Mộc Linh Quả, nằm ở Man Hoang thất trọng, trong thánh địa của Thần Phượng bộ lạc. Chẳng qua là, Phượng Tê Mộc Linh Quả này, chỉ có đệ tử của Thần Phượng bộ lạc mới có tư cách hưởng dụng. Cho tới bây giờ không cùng ngoại giới trao đổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.