🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vân Hạc Tường dù sao cũng là lão thành tinh, thấy như vậy, vội vàng rèn sắt khi còn nóng, cười to nói:
- Tốt, đích xác là chuyện tốt, Thương Khung đại sư, Thủy Dao thiên phú linh dược kinh người, chỉ là không gặp danh sư chỉ điểm. Xích Hằn Vũ điện chủ không thu môn hộ, một mực cùng lục đại tông môn xa cách. Mà Dược Thánh của Truy Nhật Kiếm Minh cùng Tinh Nguyệt Cốc, là bên đối lập, không thể nào chỉ điểm Thủy Dao. Còn ngươi thì khác, tuổi còn trẻ, khí độ kinh người, lại không có môn hộ. Đoạn giai thoại thầy trò này, cũng có thể lưu truyền thiên cổ a!
- Không sai, Thương Khung đại sư, Dao Nhi một mảnh thành tâm, xin Thương Khung đại sư thành toàn.
Chẳng qua là quan hệ thầy trò, Nhậm Thương Khung cũng không tìm được lời cự tuyệt, cũng không cách nào cự tuyệt. Cuối cùng là hai đại tông chủ, Đại Đạo cấp cường giả, Đông Hoàng Châu cao cấp cự đầu.
Mở miệng nói như thế, là vô cùng coi trọng, Nhậm Thương Khung cũng không thể luôn làm mất mặt của bọn họ.
- Hai vị tông chủ, chuyện thu đồ đệ này, tới quá mức đột nhiên. Nếu Thủy Dao thật lòng, ta sẽ khảo sát nàng ba năm. Nếu ba năm sau, khảo sát hợp cách, ta sẽ thu nàng làm đồ đệ. Nếu khảo sát không hợp cách, lý niệm cùng ta không hợp, thì xin hai vị tông chủ thứ lỗi.
Ba năm khảo sát, đó là một kết cục tốt, lẫn nhau đều có một bậc thang đi xuống.
Vân Hạc Tường cùng Thủy Trường Đông trầm ngâm chốc lát, đều gật đầu.
- Tốt, liền ba năm.
Vân Hạc Tường cười nói:
- Chuyện thu đồ đệ này, xác không phải trò đùa, ba năm khảo sát là phải. Trường Đông a, cái này phải xem Dao Nhi có phúc duyên không. Bổn tọa cả đời quen biết bao người, nhưng Thương Khung đại sư, là người duy nhất ta không cách nào nhìn thấu. Dao Nhi nếu có thể bái làm sư, tuyệt đối là phúc duyên kiếp trước.
Cái đánh giá này, là vô cùng cao.
Thủy Trường Đông vốn đối với Nhậm Thương Khung có chút ý kiến, thế nhưng ý kiến này, hôm nay đã sớm tan thành mây khói. Ba trăm năm tỷ đại bỉ quán quân, Dược Thánh thân phận, trong lúc giơ tay nhấc chân, đã giải quyết Vạn năm Thụ kiếp của Thủy Vân Thần Thụ.
Mà ba ngày học tập, nữ nhi tâm cao khí ngạo, đối với Nhậm Thương Khung đã triệt để sùng bái.
Các loại nguyên do, làm cho Thủy Trường Đông không thể không biết, người trẻ tuổi này, quả thật đã có tư cách cùng bọn họ đặt ngang hàng.
Cho nên, Nhậm Thương Khung nói lên ba năm khảo hạch, Thủy Trường Đông cũng không cho đây là một tư thái cao.
- Thương Khung đại sư, mạo muội hỏi một câu, nhất mạch của ngươi, là học từ nơi nào?
Nhậm Thương Khung suy nghĩ một chút, cười nói:
- Tất cả Linh dược sư, cuối cùng đều vì nhân sinh mà làm việc. Nếu như Linh dược sư, không thể tế thế cứu nhân mà nói, kia cuối cùng cũng chỉ là công cụ cho thế lực tông môn. Ngay cả tu thành Dược Thánh, cũng cuối cùng không phải là Đại Đạo
- Tế thế cứu nhân?
Vân Hạc Tường cùng Thủy Trường Đông, đều là hai mặt nhìn nhau. Bốn chữ này, bọn họ cảm thấy rất quen tai, nhất thời cũng không nổi xuất phát từ nơi nào.
- Hai vị tông chủ, quấy rầy nhiều ngày, Thương Khung hôm nay từ biệt, sau này còn gặp lại.
Nhậm Thương Khung nói xong, kim quang sau lưng chợt lóe, Thái Dương Chi Dực sinh ra, đón gió mà lớn, bay lên cửu thiên, đâm thẳng hư không, đảo mắt hóa thành một đoàn kim quang biến mất ở chân trời.
- Đan tiên điện?
Vân Hạc Tường cùng Thủy Trường Đông cơ hồ là đồng thời phản ứng kịp, cái "Tế thế cứu nhân" vừa nói này, không phải là tôn chỉ của Đan Tiên Điện sao?
Chẳng lẽ, Nhậm Thương Khung này là truyền thừa của Đan Tiên Điện?
Vân Hạc Tường cùng Thủy Trường Đông đều trợn mắt hốc mồm, hồi lâu không lên tiếng. Năng lượng của Đan Tiên Điện, bọn họ quá rõ.
Một Đan Tiên Đông Điện, ở Đông Hoàng Châu đã có quyền uy tuyệt đối, bất kỳ một tông môn nào, cũng không dám chống đối bọn họ.
Mà Đan Tiên Đông Điện, chẳng qua chỉ là phân điện của Đan Tiên Điện. Mà thực lực của phân điện, chẳng qua chỉ là một phần mười của Đan Tiên Điện.
Đan Tiên Điện kia, có thể nói là thế lực khổng lồ nhất, thực lực mạnh nhất, mạng lưới giao thiệp rộng nhất, lực hiệu triệu mạnh nhất của thế giới loài người.
Nhậm Thương Khung này, chẳng lẽ thật là tới từ Đan Tiên Điện thần bí?
Vân Hạc Tường cùng Thủy Trường Đông nhìn nhau một cái, đều là âm thầm may mắn, thật may là không có đắc tội vị đại gia này, vẫn luôn là khách khí cùng hắn giao dịch công bình.
Phục hồi tinh thần lại, Vân Hạc Tường trực tiếp gọi Vân Chiến Thiên tới, trịnh trọng phân phó nói:
- Chiến Thiên, Thương Khung đại sư cùng ngươi không đánh nhau thì không quen biết, đoạn giao tình này đối với ngươi, đối với tông môn mà nói, đều hết sức trọng yếu. Ngươi nhất định phải nắm chặc, không nên phai nhạt giao tình này. Lúc cần thiết, cho dù là chủ động một chút, tư thái thấp một chút, cũng không có quan hệ, nhất định phải duy trì tốt đoạn giao tình này. Nhớ không?
Vân Chiến Thiên cười khổ nói:
- Sư tôn, hết lần này tới lần khác, những trưởng bối các người ý tưởng quá nhiều. Ta cùng với mấy người Nhậm huynh đệ, sớm đã kết bái huynh đệ, mọi người đều là hảo huynh đệ, giúp đỡ lẫn nhau, có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu. Cái gì tư thái cao thấp, chúng ta không thích những thứ này.
Vân Hạc Tường cùng Thủy Trường Đông đều sửng sốt, ngay sau đó nở nụ cười khổ.
Nói cũng phải, đều là người tuổi trẻ, tâm cơ sao có thể theo chân lão gia hỏa bọn họ chứ? Bọn họ một lòng lo lắng những thứ này, đều là theo phong cách của bọn họ.
Lại quên mất rằng, Thương Khung đại sư, dù sao cũng chỉ là một thanh niên hai mươi tuổi. Giữa những người tuổi trẻ, nào có nhiều so đo để ý như vậy?
Để ý quá nhiều, có lẽ sẽ phản tác dụng.
Thủy Trường Đông gọi Thủy Dao tới, ngữ khí thận trọng:
- Dao Nhi, Thương Khung đại sư nói, muốn ba năm khảo hạch. Ba năm thời gian này, nếu ngươi có thể thông qua khảo hạch của hắn, liền có thể trở thành đồ đệ của hắn. Ta có thể nói cho con biết, con ngàn vạn lần không nên xem thường. Thương Khung đại sư này, thiên phú linh dược, thiên phú võ đạo, đều vượt xa con, có lẽ không qua trăm năm, sẽ trở thành một đời truyền kỳ. Con có thể làm môn hạ của hắn, tiền đồ bất khả hạn lượng.
Thủy Dao làm gì có nhất thời cao hứng, nàng mặc dù tâm cao khí ngạo, cũng là cuồng nhân linh dược. Lúc trước đối với Nhậm Thương Khung khó chịu, là bởi vì nghi ngờ hắn trẻ tuổi, cảm thấy hắn chỉ có hư danh.
Hôm nay Nhậm Thương Khung dùng hành động thực tế, đã hoàn toàn chinh phục nàng.
Nhất là ba ngày luyện đan kia, thủ đoạn của Nhậm Thương Khung, để cho nàng biết được, tại sao người ta là Dược Thánh đại sư.
Khí độ cùng thực lực kia, quả thật nàng không cách nào so sánh.
Đang lúc này, Tông Thiên Khâm chợt vội vả đi tới, trên mặt biểu lộ hết sức ngưng trọng.
- Hai vị Đạo huynh, đại sự phát sinh, đại sự phát sinh a.
- Đại sự gì?
Giọng nói Tông Thiên Khâm hết sức cổ quái, cũng không biết là kích động, hay là tiếc nuối, lớn tiếng nói:
- Thiên Các thông báo thiên hạ, môn hạ Nhậm Thương Khung phản bội, nghi cùng yêu tộc cấu kết. Thiên Các lấy danh nghĩa tông môn, thông báo tứ đại châu, mời các đại tông môn liên hiệp giết Nhậm Thương Khung.
- Cái gì?
Vân Hạc Tường cùng Thủy Trường Đông cũng khó tin lỗ tai mình, Thiên Các lại thật làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy?
nếu không ngu xuẩn, sao lại có quyết định bực này? Để thiên tài cho tông môn sử dụng không muốn, chẳng những không dunh hắn, còn hiệu triệu tứ đại châu liên hiệp giết hắn.
Cũng không biết, Thiên Khung đã quật khởi, ngươi nói giết là có thể giết sao?
Nhậm Thương Khung hôm nay, không biết có bao nhiêu tông môn muốn chiêu mộ hắn, lôi kéo hắn, người nào sẽ quản thông báo của Thiên Các ngươi?
Thủy Trường Đông thấy buồn cười:
- Thiên Các này lại nghịch thiên mà đi, ta xem bọn hắn cách diệt vong không xa.
- Aii, đang ở trong phúc mà không biết hưởng. Nếu Nhậm Thương Khung này, là đệ tử của Thủy Vân Tông ta thì thật tốt?
Vân Hạc Tường đau lòng ôm đầu.
- Hai vị đạo huynh, Thiên Các còn có treo giải thưởng. Thật đúng là hào phóng a, giải thưởng là Huyền linh tam phẩm linh dược năm cây, cao linh nhất phẩm linh thạch ngàn vạn. Người giết Nhậm Thương Khung, phong đất ba mươi vạn dặm, phong vương phong hầu! Người bắt sống Nhậm Thương Khung, ngoài phong vương phong hầu ra, còn có thể được vị trí khách khanh trưởng lão của Thiên Các, hưởng thụ đãi ngộ chí cao!
Tông Thiên Khâm gương mặt đùa cợt:
- Đầu của Hạ Tùng Ngâm, không phải là bị cửa kẹp chứ?
Vân Hạc Tường cười cười:
- Thiên Các thông báo thì mặc kệ, chúng ta làm như không thấy, cũng không có hứng thú cùng bọn họ nghịch thiên.
Thủy Trường Đông ngược lại cười nói:
- Hai vị, các ngươi nói, có bao nhiêu tông môn sẽ hưởng ứng hiệu triệu của Thiên Các?
- Truy Nhật Kiếm Minh!
Vân Hạc Tường cùng Tông Thiên Khâm cơ hồ là đồng thời nói ra cái tên này.
Truy Nhật Kiếm Minh ngày đó bị Chân Kiếm Đạo đánh bại, một mực tức giận khó quên. Lúc này, có cơ hội như vậy, không bỏ đá xuống giếng mới lạ.
- Tinh Nguyệt Cốc cùng Bão Thạch Tông, cũng có thể tham dự. Bất quá Bão Thạch Tông, cũng có thể sẽ mượn cơ hội lôi kéo Nhậm Thương Khung.
Đây là phân tích của Tông Thiên Khâm.
Vân Hạc Tường lắc đầu cười nói:
- Không, hôm nay thế cục này, Đông Hoàng Châu lục đại tông môn, chỉ sợ là không có một tông nào, sẽ chứa chấp Nhậm Thương Khung.
- Tại sao?
Tông Thiên Khâm ngây ngẩn cả người.
- Rất đơn giản, Thiên Các ban bố thông báo này, rõ ràng cho thấy muốn khơi dậy lòng đề phòng của tất cả tông môn. Thử hỏi nếu như có một tông môn chứa chấp, những tông môn khác có kiêng kỵ hay không? Có thể mượn cơ hội sanh sự hay không?
Vân Hạc Tường ý vị thâm trường cười, tiếp tục nói:
- Cho nên, Nhậm Thương Khung bây giờ, chính là một củ khoai nóng. Tiếp được nó, tất nhiên là mỹ vị; không tiếp nổi, đó chính là nóng bỏng tay.
Vân Chiến Thiên vừa nghe liền nóng nảy:
- Sư tôn, nói như vậy, tình cảnh của Nhậm huynh đệ, hẳn là thật không ổn? Nói cách khác, Bão Thạch Tông tuyệt đối không thể làm chuyện này. Thạch Phá Thiên là đệ nhất thiên tài của Bão Thạch Tông, hắn có quyền phát biểu. Hắn cùng với Nhậm huynh đệ, cũng là huynh đệ kết nghĩa, nếu như làm ra chuyện này, chúng ta sẽ khinh bỉ hắn.
Vân Hạc Tường thở dài nói:
- Tông môn lợi ích, có lúc nhị đại đệ tử chưa chắc có quyền lên tiếng. Bất quá Thủy Vân Tông ta, tuyệt đối sẽ không đối phó Nhậm Thương Khung, đây là nguyên tắc!
- Thất Tinh Đạo Tràng, chịu ân huệ của Nhậm Thương Khung, nên cũng sẽ âm thầm mở cửa cho Nhậm Thương Khung.
Thủy Trường Đông chợt nhớ tới.
- Aii.
Vân Hạc Tường một lần nữa than nhẹ:
- Cái thông báo này cộng thêm giải thưởng, coi như Thủy Vân Tông cùng Thất Tinh Đạo Tràng án binh bất động, tình cảnh của Nhậm Thương Khung cũng sẽ rất chật vật. Phải nhìn tạo hóa của hắn như thế nào. Cửa ải này, có thể vượt qua, đó chính là kim lân hóa rồng; không qua, hết thảy hóa thành tro bụi!
Vân Chiến Thiên không nhịn được nói:
- Sư tôn, chúng ta chẳng lẽ không giúp Nhậm huynh đệ một tay?
- Giúp?
Vân Hạc Tường cười hắc hắc:
- Chúng ta nguyện ý giúp, hắn cũng chưa chắc nguyện ý tiếp nhận. Nhậm Thương Khung này, nhất định là nhân vật bất phàm, hắn cùng với Thiên Các đoạn tuyệt, tất nhiên cũng dự liệu được cục diện này. Có lẽ ván này, là hắn cố ý tạo nên để rèn luyện mình, cũng chưa biết chừng. Thiên tài quật khởi, nhất định là oanh oanh liệt liệt. Chiến Thiên, ngươi phải biết, chỉ có trải qua máu lửa khảo nghiệm, thiên tài mới có thể bay cao, trở thành truyền kỳ của thời đại! Nhậm Thương Khung này, tuổi trẻ như vậy, đã có thiên phú cùng hào tình như thế, nếu thông qua tầng khảo nghiệm này, nhất định sẽ trở thành truyền kỳ vượt qua thời đại!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.