Nếu như nói, Bách Thảo Đường đối với Nhậm Thương Khung, là nghĩa vụ phải chiếu cố, như vậy Lý Dật Phong, lại là hương khói tình cảm.
Bởi vậy, nội tình Yêu tộc xâm lấn, Nhậm Thương Khung phải nói cho sư tôn biết.
Lý Dật Phong hiển nhiên không biết Nhậm Thương Khung muốn nói cái gì, cười ha hả nói:
- Chuyện gì mà thần thần bí bí như vậy? Thương Lãng, ngươi cũng tới nghe một chút.
Nhậm Thương Khung không phản đối, hướng bên trong đi vào.
Sau khi tiến vào bên trong, vẻ mặt Lý Dật Phong nhẹ nhõm như trước, mỉm cười nói:
- Tốt rồi, nơi này có cấm chế, cho dù là Tùng Ngâm đạo tôn, cũng đừng nghĩ nghe trộm. Thương Khung, ngươi cứ nói thoải mái, muốn nói cái gì thì nói cái đó, không cần lo lắng.
Nhậm Thương Khung gật gật đầu:
- Sư tôn, ngày đó người dẫn ta cùng sư huynh đi tới Khô Vinh Thần Sơn, tiền bối bốn đạo từng nhắc tới mười vạn năm kiếp nạn.
- Đúng vậy, mười vạn năm kiếp nạn, chính là Yêu tộc cùng nhân loại giao phong, trận tai kiếp này, xác thực liên quan đến vận mệnh cả nhân loại. Chẳng qua, chuyện này, Thiên Các bốn đạo cũng tranh luận không ngớt, ngươi cũng không cần quá mức để ý. Vẫn là câu nói kia, rừng xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt. Ngươi cùng Thương Lãng, tận lực không nên cuốn vào trận thị phi này. Dùng bảo toàn hương khói là quan trọng thứ nhất...
- Sư tôn, ta không nói vận mệnh cá nhân. Ta muốn nói, là thời gian Yêu tộc xâm lấn kia, sư tôn dự đoán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382212/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.