Từ trong miệng Khúc Trung Hòa, Nhậm Thương Khung đã có kết luận, căn bản cùng Điền Trường Sinh là phù hợp. Nói cách khác, tung tích phụ thân, tám chín phần mười, là ở Thiên Đoạn Sơn Mạch.
- Lão Đại, Khúc Trung Hòa này trợ Trụ vi ngược, để cho ta một đao giết đi?
Tâm trả thù của Tôn Tượng rất mạnh, hắn mặc kệ Khúc Trung Hòa là tòng phạm, hay tham gia náo nhiệt gì đó. Dù sao, chỉ cần có liên quan tới chuyện của phụ thân hắn, chỉ cần là người của Đao Bạch Vũ, hắn đều cảm thấy chết chưa hết tội.
Khúc Trung Hòa vội nói:
- Thương Khung lão tổ, ngươi cũng biết, ta là vô tội. Ngươi giết ta, cũng không trút hết bực tức.
- A, đúng là không hết bực tức, nhưng không giết ngươi, lưu lại có tác dụng gì?
Giọng nói Nhậm Thương Khung đạm mạc, đối với Khúc Trung Hòa này, hắn không có lòng chiêu dụ.
Người như thế, tất nhiên là tử trung với Đao Bạch Vũ, trong lòng đối với Đao Bạch Vũ không khỏi sùng bái, tất nhiên là cũng tuyên thệ thần phục.
Lưu lại hắn, mặc dù có chút tác dụng, nhưng mà điểm tác dụng này, Nhậm Thương Khung không xem trọng. Nếu chuyện đã điều tra ra, chỉ cần cùng thù cha có liên quan, hắn sao có thể bỏ qua?
- Tôn Tượng, giao cho ngươi.
Nhậm Thương Khung cũng không quay đầu lại, đi ra ngoài. Nhưng trong lòng là lửa giận ngập trời. Chuyện cho tới bây giờ, thù cha đã rõ, mục tiêu chính là nhắm vào Đao Bạch Vũ.
Tòng phạm Tông Không Sân, đã chém giết. Tiếp theo, chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382196/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.