Như thế một mình Lý Dật Phong phản ứng như vậy, ngược lại lộ vẻ khác người. Nhậm Thương Khung âm thầm quan sát mấy Đạo tôn khác, Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo, đối với luận điệu này của Lý Dật Phong, không nghi ngờ là khịt mũi khinh bỉ.
Mà Lưu Vân Đạo, chỉ hướng đạo pháp tự nhiên, rời xa hồng trần, đồi với truyền thừa hương hỏa, đối với khó khăn của thế gian, đối với tánh mạng của chúng sanh, cảm thụ không sâu.
Chẳng qua, Lưu Vân Đạo là nữ tướng đương gia, ít nhiều gì cũng có lòng thương xót. Cho nên, ở vấn đề này, hai Đại Đạo tôn của Lưu Vân Đạo, đều là thái độ trung lập.
Vưu Thiên Chiến cười quái dị nói:
- Dật Phong lão đệ, ngươi đã tích cực như vậy, không bằng Chân Kiếm Đạo ngươi làm gương tốt, dẫn dắt môn hạ Chân Kiếm Đạo ngươi, đi Vân La Thành làm tuyến phòng ngự thứ nhất. Dù sao ngươi bây giờ thu hảo đồ đệ như vậy, là la hay là ngựa, lôi ra cho mọi người xem một chút.
Đây là phép khích tướng, bất quá Lý Dật Phong cũng không như ý hắn, lạnh nhạt nói:
- Lão vưu, Chân Kiếm Đạo ta, là đinh trong mắt của ngươi à? Ngươi trăm phương ngàn kế, cũng muốn diệt Chân Kiếm Đạo ta đúng không? Ta chỉ có câu nói kia, Trảm Không Đạo ngươi dám đi, Chân Kiếm Đạo ta sẽ phụng bồi.
Vưu Thiên Chiến cười ha hả nói:
- Trảm Không Đạo ta không có hứng thú, môn hạ của ta, lại vì những thứ trâu bò heo ngựa kia hy sinh hay sao? Ngươi cảm thấy những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382192/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.