- Lão tổ...
Tôn Tượng nơm nớp lo sợ kêu một tiếng.
- Ân, Tôn Tượng, người nhà của ngươi, cần bảo hộ mà nói, cũng có thể đến Bách Thảo Đường.
Tôn Tượng mừng rỡ như điên, bởi vì nguyên nhân cha tự dưng vẫn lạc, tình cảnh một mạch của hắn ở gia tộc, bây giờ cũng hết sức gian nan.
Vốn, hắn lần này thông qua Đại Vương Ốc Sơn khảo hạch, có thể thay đổi vận mệnh. Nhưng mà, hắn hết lần này tới lần khác không làm việc đàng hoàng, không có ở Thiên Các lăn lộn được một địa vị gì, khiến cho trên dưới gia tộc cảm thấy hắn và phụ thân mất tích có một tánh tình.
Bởi vậy, Tôn Tượng nhất mạch, quan hệ cùng với gia tộc rất không hòa hợp.
- Đa tạ Lão tổ, bất quá ta chỉ có một mẫu thân. Cha ta chỉ có ta là huyết mạch. Tộc nhân khác, bọn hắn sống hay chết, cùng ta không quan hệ.
Ở bên trong khẩu khí của Tôn Tượng, lộ ra một cổ bất bình.
Điền Trường Sinh nghe xong lời này, cũng thở dài một tiếng. Lòng người dễ thay đổi, trước sau như thế. Tôn Tượng này ở gia tộc, tất nhiên cùng Điền Trường Sinh hắn đồng dạng, bị người xa lánh, bị người phỉ nhổ, bị người xem thường a?
- Điền bá bá, người trong nhà còn có người nào cần bảo hộ không?
- Ta cũng chỉ có thê nhi. Hài nhi của ta, đã qua tuổi hai mươi. Chỉ tiếc, ta quanh năm không ở bên cạnh hắn, chưa từng dạy bảo cho hắn, ta đã từng nghiêm lệnh hắn, không cho phép hắn tham gia Thiên Các tuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382168/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.