Bốn người chia nhau hành động, ở Vân Tụ Thành điều tra ước chừng hơn nửa tháng thời gian. Cuối cùng cũng điều tra ra chút manh mối. Cơ bản có thể xác định, ít nhất ở Vân Tụ Thành này, không tồn tại cái gì gọi là mất trộm cả.
Mỗi một chỗ Linh điền, Linh địa, đều có thủ vệ sâm nghiêm. Coi như là thân thủ của Nhậm Thương Khung như vậy, muốn trà trộn đi vào, độ khó vô cùng lớn, cơ hồ là không có khả năng.
Hơn nữa mỗi một chỗ Linh địa đều có cấm chế, một khi tiến vào, cấm chế sẽ tự động báo động. Cho dù có thể có cơ hội ra tay, thì số lượng lấy trộm cũng không quá nhiều.
- Lão đại, theo ta thấy, thuyết pháp mất trộm linh dược này, tuyệt đối không thể tín.
Chu Vân thở phì phì nói:
- Vân Tụ Thành là Đại Thành của Thiên Thương phân đà, hơn nữa còn là biên cảnh chi thành. Muốn nói mất trộm, nơi này phải là trung tâm mới đúng.
- Chu Vân nói có đạo lý.
Nhậm Thanh Vân cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Nhậm Thương Khung từ chối cho ý kiến, nhàn nhạt nói:
- Mấy ngày sắp tới, các ngươi trước tiên ở khách sạn nghỉ ngơi, ta đi dạo một vòng.
Nửa tháng này, chủ yếu vẫn là hai người kia đi tìm hiểu, Nhậm Thương Khung ngẫu nhiên cũng đi điều tra thoáng một chút, nhưng phần lớn thời gian, vẫn là ở trong khách sạn tu luyện.
Lần này, Nhậm Thương Khung quyết định tự thân xuất mã.
Đương nhiên, nhập gia tùy tục, Nhậm Thương Khung tự nhiên không có khả năng nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382067/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.