Bên Phong Vân đạo trường, tràng chủ Trương Phong tự thân xuất mã. Trương Kim Cương mặc dù không phải nhân vật giỏi giang gì, nhưng dù gì cũng là tộc đệ của Trương Phong hắn, ngày thường giúp hắn giải quyết không ít phiền toái, không có công lao cũng có khổ lao.
Hôm nay lại bị người đánh nát xương cốt. Đừng nói cứu không được, cho dù cứu được cũng thành phế nhân. Việc này khác gì chặt tay chân Trương Phong hắn?
Trương Phong rất giận, một chưởng này, đánh gãy xương cốt của tộc đệ hắn, như thế khác nào đánh vào mặt Trương Phong hắn!
Mắt thấy hai tiểu tử này lại không chạy trốn, nghênh ngang đến nha phủ đòi người? Việc này khác nào khiêu khích Trương Phong hắn!
Trương Phong cảm giác tôn nghiêm mình bị triệt để mạo phạm. Hôm nay không thu thập hai thằng ranh con này, sau này sao có thể đặt chân ở thành Bắc nữa chứ?
Mông đội trưởng muốn thanh lý hiện trường, để tránh ảnh hưởng Phủ Chủ đại nhân nghênh đón khách quý.
Sắc mặt lập tức trầm xuống:
- Hai vị, các ngươi đến Phong Vân đạo trường đá quán?
Nhậm Thương Khung nhàn nhạt mỉm cười, khẩu khí đạm mạc nói:
- Mông đội trưởng, ta nói một câu, nếu như huynh đệ của ta xảy ra chuyện gì, mọi người ở đây, ai cũng đừng nghĩ thoát được. Nếu như hắn mất một đầu ngón tay, ta chặt hai tay các ngươi. Nếu như hắn mất một tay, ta phế tứ chi các ngươi. Nếu như hắn đã chết. Phong Vân đạo trường cùng Bắc môn nha phủ, từ trên xuống dưới sẽ chôn cùng hắn.
Chu Vân nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1382014/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.