Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao liếc nhau, một chút cũng không kinh hoảng.
Dùng thực lực hôm nay của họ, ở Đại Vương Ốc Sơn phát sinh bất cứ chuyện gì, đều không coi là đại sự. Đây là ưu thế của thực lực.
Có lẽ sự tình mà Chu Vân xem là trời sập, đối với bọn họ mà nói, có lẽ chỉ là một chuyện nhỏ.
Nhậm Thương Khung đi ra ngoài động, còn chứng kiến vài tên đệ tử đến từ bên ngoài, cùng Chu Vân tụ một chỗ, nguyên một đám biểu lộ rất lo lắng.
Nhậm Thương Khung vỗ vỗ bả vai Chu Vân:
- Chu huynh, không nên gấp gáp, từ từ nói.
Đồng thời ánh mắt quét qua mấy người khác, mặt mỉm cười, gật đầu thay lời chào hỏi. Những người kia nhìn thấy ánh mắt Nhậm Thương Khung bình tĩnh như thế, sắc mặt vốn lo lắng, cũng hòa hoãn rất nhiều.
Đều nhao nhao nói:
- Nhậm huynh hảo.
Chu Vân thở hồng hộc nói:
- Là như vậy. Tống Lam vừa mới đến tầng thứ năm phúc địa, trực tiếp khiêu chiến động phủ số bốn, muốn khiêu chiến Bắc Cung tiểu thư!
- Cái gì?
Nhậm Thương Khung nhướng mày, hắn có một loại dự cảm, Hạ Vũ Trùng đã thiếu kiên nhẫn, bắt đầu ra chiêu.
Ngược lại là Bắc Cung Dao, khuôn mặt thanh tú điềm tĩnh, phảng phất việc nhỏ ấy, căn bản không làm nàng để ý chút nào.
Chu Vân kéo một thanh niên chất phác ra, nói:
- Đại Sơn, ngươi nói đi.
Thanh niên chất phác này tên là Viên Sơn, dáng người khôi ngô, cơ bắp mạnh mẽ, cánh tay to lớn thô kệch làm cho người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1381961/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.