Lão thái thái suốt đời truy cầu, một là gia tộc thịnh vượng, hai là thiên đạo mênh mông. Hai truy cầu lớn lao này, không thể nói cái nào nhẹ cái nào nặng, mà cả hai đều như nhau. Cái trước là một loại trách nhiệm, cái sau là một loại truy cầu. Thiên Nhân cảnh cường giả của Vân La Thành, tổng cộng cũng không vượt qua hai mươi người. Lão thái thái là một trong số đó, ở Vân La Thành đủ đứng vào Top 5. Nhất là Thiên Nhân cảnh cường giả ở bên trong thập đại gia tộc, luôn ở trước ba, thậm chí cao hơn. Nhưng mà, bà đối với tình huống thân thể mình cũng rất rõ ràng. Dùng sinh cơ của thân thể bà, đã qua thời cơ đột phá tốt nhất. Tam chuyển Duyên Đan, có lẽ là cảnh giới cao nhất. Muốn đột phá, trừ khi có kỳ ngộ khác. Đây cũng là tiếc nuối lớn nhất của bà trên còn đường võ đạo, nhất là Vân La thành chủ La Hiên, vẫn là một cái tâm bệnh của bà. Lúc trước, La Hiên vì báo tư thù, hạ lệnh chém giết chồng bà, trong nội tâm bà liền lập lời thề, nếu như có cơ hội, nhất định phải cho La Hiên trả một cái giá gấp mười lần! Lúc trước trượng phu bị Yêu tộc làm bị thương, hoàn toàn có cơ hội phục dụng Nghịch Yêu Đan, chí ít có một nửa cơ hội sống sót. Thế nhưng mà, một nửa cơ hội này, theo một đạo mệnh lệnh của La Hiên, trực tiếp tan vỡ. Mối hận mất chồng này, bà một mực chôn sâu trong đáy lòng, chưa bao giờ biểu hiện ra ngoài. Bởi vì, một khi để La Hiên phát giác được, hắn nhất định sẽ không để cho Nhậm thị ngủ ngon giấc! Cừu hận này, vẫn là tâm bệnh lớn nhất của bà. Thế nhưng mà, La Hiên là ngũ chuyển Ngân Đan, bà chẳng qua là tam chuyển Duyên Đan. Chênh lệch chỉ hai chuyển, nhưng không cách nào vượt qua được. Bà vốn gửi hi vọng ở con trai thứ ba Nhậm Đông Lưu, sau khi tiến vào Thiên Các sẽ nổi bật. Kết quả lại truyền đến tin tức Nhậm Đông Lưu đã chết. Tuy chỉ là tin đồn, nhưng lão thái thái hiển nhiên đã chấp nhận sự thật này. Bỗng nhiên trong lúc đó, Nhậm Thương Khung xuất ra một mặt trung linh thất phẩm Linh dược, sao không khiến cho bà giật mình cơ chứ? Không khoa trương mà nói, trung linh thất phẩm Linh dược này, hoàn toàn có thể cho bà thoát thai hoán cốt, thăng cấp đan điền, đột phá trói buộc Duyên Đan, tiến vào Ngân Đan giai vị. - Thương Khung, vật ấy, ngươi từ chỗ nào có được? Lão thái thái cuối cùng cũng là người từng trải, sau một lúc kinh ngạc, lập tức tỉnh táo lại. Vật ấy, quá mức trân quý, nhất định lai lịch không tầm thường. - Tổ Mẫu, vật ấy, là huynh đệ của con từ Đại Tương Sơn bên ngoài Hắc Thạch Thành thu thập được. - Đại Tương Sơn! Lão thái thái tự nhiên là biết, Đại Tương Sơn chính là Linh Dược Sơn nổi danh nhất Hắc Thạch Thành, nghe nói là thu thập mà được, trong lòng nhất thời vui vẻ. - Nghe nói mấy tháng trước, Đại Tương Sơn xuất hiện Thiên Yêu tàn sát bừa bãi, còn có một loạt phong ba... Lão thái thái trầm ngâm. Nhậm Thương Khung cắn răng một cái, nói ra: - Tổ Mẫu, Tôn nhi lớn mật, còn có chuyện quan trọng bẩm báo. Lập tức không do dự nữa, đem việc giả trang thành Lôi Đình huynh đệ, bị Hạ Thanh Dương năm người đuổi giết, sau đó phản sát, thẳng đến Hắc Thạch Thành, cùng Hắc Thạch Thành chủ giao phong một loạt sự tình, mãi cho đến Đông Hải lịch lãm rèn luyện, một chữ không giấu, đều nói ra hết. Buổi nói chuyện này, nói gần nửa canh giờ, lão thái thái trợn mắt há hốc mồm, vài lần muốn hỏi thăm, nhưng vẫn kiềm chế nghe Nhậm Thương Khung tự thuật hoàn tất. Nhậm Thương Khung xuất mồ hôi trán, liếc nhìn lão thái thái. Cái họa này, chính là đại họa. Sự tình không phát thì thôi, một khi bộc phát, kết quả sẽ là nhà tan cửa nát. Buồn bực nhất chính là, hắn ngay lúc đó lại không có lựa chọn nào khác. Đứng trước cường quyền, một là bị giết, hai là phải giết, không có lựa chọn nào khác. Lão thái thái trầm mặc thật lâu, hào quang trong mắt mới dần dần khôi phục bình thường, trầm giọng nói: - Thương Khung, ngươi còn có giấu diếm chuyện gì nữa không? - Tổ Mẫu, Tôn nhi đã nói hết sự thật, quyết không dám giấu diếm chuyện gì. - Ân. Lão thái thái nhẹ gật đầu, tuy biểu lộ ngưng trọng, lại không có tức giận, có chút há miệng, nghiêm nghị nói: - Thương Khung, chuyện này, ngươi cảm thấy Tổ Mẫu có trách cứ ngươi hay không? Nhậm Thương Khung gãi gãi đầu, không dám trả lời. Hắn còn chưa biết ý tứ của lão thái thái. Nhậm Tinh Hà lại nói: - Tổ Mẫu, chúng con lúc ấy cũng không có lựa chọn khác. Nếu như không giết bọn hắn, bọn hắn sẽ giết chúng con. Lão thái thái hắc hắc cười lạnh: - Chính là đạo lý này. Trong thế giới võ giả, chỉ có làm sai, không có giết nhầm. Thương Khung, Tinh Hà, giết tốt, giết tốt! Nhưng theo ta, Thạch Cao Phi kia, các ngươi cũng không nên thả hắn, trực tiếp một đao giết chết là xong việc. Thế giới này, chỉ có cường quyền, không có đạo lý. Nếu như có đạo lý, La Hiên năm đó cũng sẽ không vì tư thù mà hạ lệnh chém giết tổ phụ ngươi; nếu có đạo lý, phụ thân ngươi cũng sẽ không bị đồn là đã chết; nếu có đạo lý, Tống gia cũng sẽ không thiết bày độc kế tiêu diệt Nhậm gia ta! Nghe khẩu khí của lão thái thái, càng nói càng phẫn nộ. Nhưng ngụ ý rất minh bạch, đối với việc làm vừa qua của Nhậm Thương Khung, chẳng những không trách cứ, mà còn rất thưởng thức. Ngươi muốn giết ta, ta vì cái gì không thể giết ngươi? Thế giới võ giả, nắm tay cứng mới là đạo lý! - Thương Khung, các ngươi giả trang thành Lôi Đình huynh đệ, lại đi Đông Hải vòng vo ba tháng, theo lý thuyết, manh mối đã đứt, bọn họ có hoài nghi cũng không đổ lên đầu các ngươi được. Bất quá, ngươi không thể khinh thường năng lực tình báo của Hắc Thạch Thành chủ. Rất nhiều chi tiết nhỏ tổ hợp cùng một chỗ, cũng có khả năng lộ ra. Nói thí dụ như, hai huynh đệ các ngươi trong khoảng thời gian này, không ở Vân La Thành; lại như, không ai tận mắt thấy các ngươi dùng diện mục chân thật rời bến, nhưng các ngươi lại dùng chân diện mục từ hải ngoại trở về; còn cường giả trợ giúp các ngươi kia, đến cùng là ai cũng rất đáng chú ý; còn có miếng tam cấp Nguyệt Hoa Huân Chương kia.... Những chi tiết này, cũng đều có thể xảy ra vấn đề. Nhưng có lợi chính là, bọn hắn làm việc rất kín đáo. Nhưng nghĩ đến việc Hắc Thạch Thành chủ phong cách bá đạo, chỉ cần có một điểm hiềm nghi, hắn liền có khả năng ra tay. Điểm này, ở Địa Chu phân đà, Nhậm Thương Khung đã lãnh giáo qua rồi. Hắc Thạch Thành chủ Thạch Thiên Hào, đối với Vân La Nhậm thị mà nói, tuyệt đối là siêu cấp quái vật khổng lồ, là một tồn tại mà Nhậm thị không cách nào với tới. Phải biết rằng, có thể làm được Hắc Thạch Thành chủ, Thạch Thiên Hào chính là cường giả cấp bậc Kim Đan. Cho dù là Vân La thành chủ La Hiên, ở trước mặt Thạch Thiên Hào, cũng kính cẩn lễ phép, ngoan ngoãn như cừu non. - Tổ Mẫu, việc này Tôn nhi một người làm một người chịu. Nếu như sự thật vỡ lở, mình Tôn nhi sẽ gánh chịu. Lão thái thái thản nhiên nói: - Nhậm thị gia tộc, từ trước đến nay cùng tiến cùng lui. Nếu Hắc Thạch Thành chủ tìm tới tận cửa, gia tộc tuyệt không thí ngươi để giữ mạng. - Hắc hắc, ta lại cảm thấy, nếu như Thương Khung ở trong Vân La thịnh hội lần này có thể trổ hết tài năng, trực tiếp tiến vào Thiên Các Nguyệt Hoa Điện, đến lúc đó, cho dù Thạch Thiên Hào muốn động thủ đối phó chúng ta, cũng phải cân nhắc rõ ràng. Nhậm Tinh Hà đỉnh đạc nói. Lão thái thái gật đầu: - Tinh Hà nói không sai. Thương Khung, việc này về lâu về dài, chưa hẳn có thể dấu diếm được Thạch Thiên Hào. Bởi vậy, biện pháp giải quyết tốt nhất, là dựa vào Thiên Các. Nếu ngươi có thể tiến nhập Nguyệt Hoa Điện, Thạch Thiên Hào cho dù muốn đối phó với ngươi, cũng bất lực. Đừng nói toàn bộ Thiên Các, cho dù chỉ một mình Nguyệt Hoa Điện, cũng không phải là nơi mà Thạch Thiên Hào có thể động vào. Nhậm Thương Khung nghiêm nghị gật đầu, lại nói: - Vân Sơn Thanh Liên này, xin Tổ Mẫu nhận lấy. Nếu Tổ Mẫu có thể tận dụng tốt, đừng nói Ngân Đan cảnh giới, cho dù là Kim Đan cảnh giới cũng không phải là chuyện hão huyền. Lão thái thái mắt lộ ra tinh quang, cười to lên: - Không tệ, Thương Khung, thiên phú ngươi không những không kém phụ thân ngươi, ngay cả hào khí cũng không nhường một phân, càng khó được chính là, lòng dạ cùng thủ đoạn của ngươi hơn xa phụ thân ngươi. Tổ Mẫu lúc trước coi trọng phụ thân ngươi, nhưng lại lo lắng hắn quá cứng dễ gãy. Hôm nay, lão thân đối với ngươi hoàn toàn không có lo lắng này! Ngươi tuổi còn trẻ, biết tiến biết lui, trí dũng song toàn, quả thật khó được! Việc này, Nhậm Thương Khung vốn là vì Tổ Mẫu nên mới đi làm, nhưng hắn lại không nói ra. Cũng không nghĩ tới, Tổ Mẫu thái độ rất rõ ràng, muốn động tới cháu ta, trước bước qua xác ta cái đã. Cho dù là đối mặt với Hắc Thạch Thành chủ, lão thái thái cũng như trước không thay đổi! Vân La thịnh hội! Đối với thịnh hội sắp đến này, Nhậm Thương Khung rất chờ mong. Vì đánh bại Tống Lam. Vì để cho gia tộc càng thêm phát triển. Vì thoát khỏi độc thủ của Hắc Thạch Thành chủ. Hắn nhất định phải trổ hết tài năng trong Vân La thịnh hội, tiến vào hạch tâm Thiên Các. Trọng yếu hơn chính là, Nhậm Thương Khung không tin phụ thân đã chết, khi vào Thiên Các, hắn mới có cơ hội điều tra tung tích của phụ thân. Sống phải thấy người. Chết phải thấy xác, và phải biết nguyên nhân cái chết. Tâm nguyện này, mỗi lần chứng kiến mẫu thân buồn bả nhớ tới phụ thân, càng thêm sôi sục. Tống Lam… Nhậm Thương Khung nhẹ nhàng lẩm bẩm cái tên này, chẳng lẽ sau khi sống lại, tất cả quỹ đạo cũng thay đổi sao? Kiếp trước, Bắc Cung Dao ngang trời xuất thế, chẳng lẽ ở kiếp này, lại biến thành Tống Lam sao? Nhậm Thương Khung phát hiện, theo hắn trọng sinh, rất nhiều sự việc kiếp trước, đã bắt đầu thay đổi, thế cục không còn giống như lúc trước nữa. Bất quá, mặc cho thế cục thay đổi như thế nào, nội tâm của hắn vẫn rất kiên định. Đánh bại Tống Lam, đem Tống Lam dẫm nát dưới chân, tiêu diệt Tống gia, chấm dứt hậu hoạn. Đối với một cái lập chí muốn đưa gia tộc vào chỗ chết, chỉ có một biện pháp giải quyết, chính là diệt nó! Vân La thịnh hội còn một tháng nữa, Nhậm Thương Khung biết, một tháng này, là thời gian chạy nước rút cuối cùng. Đánh bại Tống Lam, hắn hiện tại chỉ có năm thành nắm chắc, nhưng một tháng sau, hắn cảm thấy, mình có thể nâng cao đến tám chín thành! Đến giai đoạn này, toàn bộ thanh niên tài tuấn của Vân La Thành đều dồn hết sức lực, đang tiến hành bước chạy nước rút cuối cùng. Ngay cả Nhậm Tinh Hà nổi tiếng biếng nhác xưa nay, lúc này cũng luyện tập không ngừng, điều này làm cho bên trong gia tộc trợn mắt há hốc mồm. Đối với Vân La thịnh hội, Nhậm thị gia tộc cũng đã chuẩn bị kỹ càng. Vốn Nhậm Thanh Vân sẽ là chủ lực tham gia. Hôm nay, vị trí này tự nhiên là dành cho Nhậm Thương Khung. Đứng đầu là Nhậm Thương Khung. Tiếp theo là Nhậm Thanh Vân, Nhậm Cao Ca, Nhậm Thanh Nguyệt. Đương nhiên, hôm nay còn phải thêm một cái tên, đó là Nhậm Tinh Hà! Năm người này, chính là chủ lực của Nhậm thị gia tộc!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]