Ngày đi đêm nghỉ, năm ngày sau, hai huynh đệ đã tới Hắc Thạch Thành.
Đến trước đại môn của Hắc Thạch Thành, Nhậm Tinh Hà nhìn thấy kiến trúc rộng lớn của Hắc Thạch Thành, trong lòng không khỏi xúc động thật lâu:
- Không hổ là đại thành a, nếu đem Vân La Thành của chúng ta so sánh, quả thật không bằng một góc.
Liếc qua Nhậm Thương Khung, thấy sắc mặt của đệ đệ không chút biểu tình, tựa hồ một chút cảm khái cũng không có, hắn quả thực hoài nghi, lão đệ này có phải là lần đầu tiên đến Hắc Thạch Thành như hắn không?
- Ca, nhớ kỹ thân phận hiện giờ của chúng ta.
Đi vào cửa thành, Nhậm Thương Khung lại nhắc một lần nữa.
- Ha ha, nhớ rõ, ta là Trần Lôi, ngươi là Trần Đình, chúng ta là Lôi Đình huynh đệ, đúng không.
Nhậm Thương Khung mỉm cười, hai chân thúc ngựa, quát khẽ:
- Vào thành thôi.
Thủ vệ Hắc Thạch Thành cũng không quá sâm nghiêm, kiểm tra sơ sài một chút liền cho bọn họ vào thành.
Trên đại lộ rộng rãi, Nhậm Tinh Hà quả thực có chút cảm giác mất phương hướng, một đường không ngừng biểu lộ ra sự sợ hãi cùng thán phục. Đang lúc đó bỗng nhiên ở phía trước có một đám người chạy đến, tất cả đều hướng dưới chân tường thành mà qua.
Rất nhiều người nhao nhao kêu lên:
- Địa Chu phân đà lại tuyên bố nhiệm vụ, hắc hắc, để xem lần này có cơ hội phát tài nào hay không.
- Lão Nhị, đi xem một chút.
Nhậm Tinh Hà thấy bên kia náo nhiệt, không kiềm được thúc ngựa chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-than-vuong/1381845/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.