Mi Thiến Thiến bị Miên Hòa ôm lấy, ánh mắt chết lặng trống rỗng dường như có thêm một tia sức sống. Nhưng nàng đối với lời Tỉnh Vĩ nói cũng không có bất kỳ phản bác, trong mắt chỉ có một loại châm chọc.
Trong lòng Mạc Vô Kỵ cười nhạt, Tỉnh Vĩ này xem hắn như đứa ngốc xử lý. Từ địa cầu đến Tu Chân Giới rồi đến Tiên Giới cùng thần vực, hắn Mạc Vô Kỵ trải qua bao nhiêu âm mưu cùng gian khổ. Dù cho Mi Thiến Thiến một chữ cũng không phản bác, hắn cũng biết trong này có vấn đề.
Vấn đề không phải là Mi Thiến Thiến ngủ với rất nhiều nam nhân, mà là sự tình Mi Thiến Thiến cùng gian phu giết trượng phu mình.
Hắn nhìn ra Tây Lăng Nho tuy rằng lòng dạ rất sâu, lại cũng không phải một người không có điểm mấu chốt. Nếu mà Mi Thiến Thiến cả trượng phu của mình cũng giết, còn là cùng gian phu giết, vậy Tây Lăng Nho có thể để cho Mi Thiến Thiến tiếp tục ở lại Tiểu Lăng Tiêu Tông Tiêu Trì Phong làm phong chủ? Dù cho Mi Thị Trang Viên tốt cỡ nào, hắn cũng có thể thông qua thủ đoạn nhốt Mi Thiến Thiến để đạt tới mục đích.
Trên thực tế, trước đây hắn nhìn thấy Mi Thiến Thiến, Mi Thiến Thiến là tự do.
- Mi tỷ, ngươi có lời gì muốn nói không?
Mạc Vô Kỵ không để ý tới đáp lại Tỉnh Vĩ, trái lại hỏi Mi Thiến Thiến.
Mi Thiến Thiến buồn bã cười:
- Cảm ơn ngươi giúp ta không chết khuất nhục tại đây, ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-pham-nhan/1857975/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.