- Nghe nói băng tiên tử bị lột đồ… à nhầm, bị lột đi Thần Cách sau đó, bị trói vào Phạt Đạo Nhai phơi nắng gió mưa dầm, diện bích tư quá a.
Họ Ngụy tu sĩ sau khi nói xong, thở dài một tiếng, uống một ngụm Huyền Vụ.
Phẫn nộ sôi trào trong lòng Mạc Vô Kỵ, nếu mà hắn có cái năng lực kia, hắn hận không thể một cái tát đập toàn bộ Vong Xuyên đạo môn thành phế tích.
- Đa tạ mấy vị đạo hữu nói cho ta biết chuyện này...
Mạc Vô Kỵ lúc này không cần làm bộ, ngữ khí của hắn cũng là có chút thất thần.
Hắn là một người nội tâm, Khúc Du đối với hắn có đại ân, không có Khúc Du, hắn cả mệnh cũng không có. Loại đại ân này, hắn chẳng những không có biện pháp báo đáp, còn làm cho Khúc Du bị thương tổn lớn như vậy, hắn làm sao an tâm?
Thấy Mạc Vô Kỵ có chút thất hồn lạc phách đứng lên, tu sĩ Họ Ngụy vỗ vỗ cánh tay Mạc Vô Kỵ, dường như rất có vẻ hiểu Mạc Vô Kỵ.
...
Mạc Vô Kỵ trong đầu chỉ có một việc, nhất định phải đi cứu Khúc Du, thế nhưng là hắn hiện tại mới Dục Thần ba tầng, làm sao đi cứu Khúc Du?
Loại ý nghĩ này khoảng chừng trong đầu Mạc Vô Kỵ lóe lên một cái, đã bị Mạc Vô Kỵ vứt sang một bên. Hắn không biết Khúc Du gặp chuyện không may thì thôi, hiện tại hắn đã biết còn không đi cứu Khúc Du, hắn cả đời này cũng khó mà an tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-pham-nhan/1857948/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.