- Để cho mấy vị Đan Đế tự mình tới cửa đến, là lỗi của ta. Nếu có chỗ nào cần ta một Đan Sư nho nhỏ này ra sức, mấy vị Đan Đế đại nhân chỉ cần thuận miệng gọi một câu ta sẽ đi ngay, đâu còn có thể làm phiền vài vị đại nhân lại đây.
Mạc Vô Kỵ cũng là làm ra bộ dạng nhiệt tình, tiến lên vài bước ôm quyền nói.
Trong miệng hắn nói như vậy, trên thực tế nếu quả thật có Đan Đế mang tin bảo hắn đi một chuyến, hắn sẽ xem như không khí.
Hắn bây giờ là ngũ phẩm Tôn Cấp Đan Vương, theo tu vi của hắn tăng lên, hắn tương lai cũng có thể là một thành viên bên trong đội ngũ Đan Đế. Hơn nữa những Đan Đế này tới đây cũng là muốn thỉnh giáo hắn, cho nên Mạc Vô Kỵ cũng không có lại đem địa vị của mấy vị Đan Đế đề cao đến ngang Yến Thiên Linh.
Yến Thiên Linh là mẫu thân của Ôn Liên Tịch, Ôn Liên Tịch cứu hắn một mạng, tính cách Mạc Vô Kỵ cũng rất thưởng thức. Mạc Vô Kỵ xưng hô Yến Thiên Linh một tiếng là tiền bối, cũng nguyện ý.
Mấy Đan Đế này tới nơi này là tìm hắn học nghề, không bảo mấy tên này gọi hắn là lão sư, hắn đã rất là hậu đạo. Về phần làm tiền bối của hắn, mấy Đan Đế này còn chưa có đủ tầm.
- Ha ha, Mạc lão đệ, chúng ta cũng không gọi ngươi là trưởng lão, ngươi cũng đừng gọi chúng ta là đại nhân, như vậy có vẻ xa lạ. Không bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-pham-nhan/1857567/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.