- Phủ Gia đắc tội quá nhiều người, thậm chí còn đắc tội qua Nghiễm Thuyên.? Nghiễm Thuyên người này mặt ngoài hiền lành, kỳ thực có thù tất báo, gian trá âm hiểm. Phủ Gia còn đang ở đây, bởi vì phía sau hắn có Cung Hầu, Nghiễm Thuyên còn không dám làm sao, một khi biết Phủ Gia chết đi, Nghiễm Thuyên nhất định sẽ giết chết chúng ta.
Một nguyên nhân khác chính là chúng ta theo Phủ Gia thời gian lâu lắm, dù cho Nghiễm Thuyên không giết cũng không đường có thể đi. Tại Bán Tiên Vực không có bất kỳ tổ chức nào sẽ tiếp nhận chúng ta, không có Toái Linh Thạch, chúng ta cũng không cách nào tiếp tục sinh tồn được.
Bàn tính nói xong, Khổ Á ở một bên nói:
- Hơn nữa ta cùng bàn tính đại ca cũng nhận định Mạc huynh, ta cho rằng nếu mà tương lai tại Bán Tiên Vực có ai có thể đi ra ngoài, vậy nhất định là Mạc huynh. Mạc huynh hành sự đúng mức, hơn nữa lại có nguyên tắc của mình, chính là chỗ đi tốt nhất của chúng.
- Tốt, đã như vậy hai vị liền ở lại đây đi. Ta muốn bế quan tu luyện, hai vị tại phụ cận động phủ của ta thành lập động phủ đi, chờ ta xuất quan sau đó, ta sẽ thông báo cho hai vị.
Mạc Vô Kỵ nghe ra vô luận là bàn tính cùng Khổ Á, nói đều là nói thật tâm.
- Đa tạ Mạc huynh.
Bàn tính cùng Khổ Á mừng rỡ, Mạc Vô Kỵ tại Bán Tiên Vực địa vị rất cao, chỉ cần Mạc Vô Kỵ nói những lời này, vậy thì đồng nghĩa với bọn họ không cần đang lo lắng sự tình phía sau.
Đưa đi bàn tính cùng Khổ Á, Mạc Vô Kỵ lập tức bắt đầu tu luyện.
Tấm độc dược của Cung Hầu độc tính bị hóa độc lạc hóa đi, dược tính chuyển hóa linh lực so với Toái Linh Thạch cao hơn một cấp bậc, Mạc Vô Kỵ sau khi hấp thu cũng cảm giác được tu vi của mình nhanh chóng tăng cao. Ngắn ngủi hai ngày, hắn liền tiếp xúc đến Địa Tiên tầng năm trung giai.
Lần này Mạc Vô Kỵ không có dùng Toái Linh Thạch, hắn lấy ra hơn mười tấm hạ phẩm tiên tinh.
Lại đồ tốt, chỉ cần tại trên người Mạc Vô Kỵ, hắn cũng sẽ không tiếc dùng. Khi Mạc Vô Kỵ bắt đầu hấp thu linh khí bên trong tiên tinh tu luyện sau đó, Mạc Vô Kỵ mới chính thức cảm nhận được tiên tinh hoàn chỉnh cùng Toái Linh Thạch chênh lệch cỡ nào.
Chỉ hơn mười tấm hạ phẩm tiên tinh, nhưng ẩn chứa trong đó nồng nặc tiên linh khí cùng một loại tu luyện đạo vận khó diễn tả được, để cho Mạc Vô Kỵ độ tu luyện lần nữa tăng lên mấy cái đẳng cấp.
Chỉ dùng năm ngày, Mạc Vô Kỵ liền không hề nhất thời chậm lại vượt qua Địa Tiên tầng năm, thăng cấp tới rồi Địa Tiên tầng 6.
Nửa tháng sau, Mạc Vô Kỵ từ Địa Tiên tầng 6 thăng cấp tới Địa tiên tầng bảy. Đến lúc này, Mạc Vô Kỵ tu luyện mới chậm lại.
Đối với Mạc Vô Kỵ mà nói, đây đã cực lớn ngạc nhiên mừng rỡ. Thăng cấp tới Địa tiên hậu kỳ hắn bất quá là dùng nửa tháng thời gian, coi như là hạ phẩm tiên tinh, hắn cũng bất quá là dùng không tới hai trăm tấm.
Lại là một tháng sau, Mạc Vô Kỵ bước vào Địa Tiên tầng tám. Càng đi về phía sau, Mạc Vô Kỵ tiêu hao hạ phẩm tiên tinh càng nhiều. Mạc Vô Kỵ nửa điểm tiết kiệm tiên tinh cũng không có, chỉ còn lại mấy trăm tấm hạ phẩm tiên tinh toàn bộ bị hắn đem ra, điên cuồng hấp thu trong đó tiên linh khí tu luyện.
Khi một nghìn tấm hạ phẩm tiên tinh bị Mạc Vô Kỵ hoàn toàn tiêu hao hầu như không còn, Mạc Vô Kỵ tu vi dừng ở Địa Tiên tầng chín hậu kỳ. Dùng hết một nghìn tấm hạ phẩm tiên tinh, tu vi từ Địa Tiên tầng năm thăng cấp tới Địa tiên tầng chín, Mạc Vô Kỵ dùng 1 tháng rưỡi.
Mạc Vô Kỵ đình chỉ tu luyện, hắn biết chuyện của mình. Một khi dùng cao cấp hơn linh khí tu luyện, lại dùng cấp thấp linh khí lúc tu luyện, hắn độ sẽ chậm lại mấy cái đẳng cấp.
Đừng nhìn hắn trên người bây giờ còn có hơn mười vạn toái tiên tinh, nếu là hắn dùng những thứ này vỡ tiên tinh tu luyện, hắn muốn từ Địa Tiên chín tầng thăng cấp tới Địa tiên tầng mười, sợ rằng yêu cầu mấy năm thời gian, hơn nữa toái tiên tinh còn chưa đủ.
Dùng hắn là mạch lạc mở nghịch chuyển Bất Hủ Phàm Nhân Quyết, cần chính là không ngừng nồng nặc linh khí cùng đẳng cấp không ngừng tăng cao, chí ít đến bây giờ mới thôi, hắn còn không có thấy bình cảnh.
Mạc Vô Kỵ mở ra động phủ cấm chế, cho đám người Phô Tử đại sư một đạo tin tức, hắn muốn đi ra ngoài đào hắc thạch. Đi Tử Vong Khoáng Khu đào hắc thạch, tự nhiên là càng nhiều người càng tốt.
Phô Tử đại sư đám người rất nhanh thì lại đây, bàn tính cùng Khổ Á cũng nhanh chóng chạy tới.
Bàn tính cùng Khổ Á gia nhập Mạc Vô Kỵ tiểu đội, Mạc Vô Kỵ nói với Phô Tử đám người đại sư, cho nên vô luận là Đồng thị huynh đệ hay là Lâu Xuyên Hà, Gia Khí thấy hai người ở chỗ này cũng không kinh ngạc.
- Ta dự định đi ra ngoài đào hắc thạch, hơn nữa lần này sau khi rời khỏi đây, không biết có trở lại Bán Tiên Vực hay không còn chưa nhất định. Các vị có cái gì bổ sung không?
Mạc Vô Kỵ đi thẳng vào vấn đề, chờ cùng Cung Hầu giao dịch qua đi, hắn chuẩn bị nói cho Đồng thị huynh đệ và bàn tính, Khổ Á bốn người sự tình liên quan tới Độ Tiên Hạm.
Phô Tử đại sư cùng Lâu Xuyên Hà, Gia Khí ba người biết Mạc Vô Kỵ dự định, tự nhiên không có dị nghị.
Đồng thị huynh đệ gần nhất tại Bán Tiên Vực sống cũng rất là khoái trá, đối với thực lực của Mạc Vô Kỵ cùng năng lực sớm tâm phục khẩu phục, Mạc Vô Kỵ mún đi đào hắc thạch, hai người đồng dạng tán thành. Bàn tính cùng Khổ Á đang chuẩn bị gia nhập Mạc Vô Kỵ tiểu đội, liền dự định xong theo Mạc Vô Kỵ cùng nhau rời đi Bán Tiên Vực. Cho nên mọi người ý kiến rất nhanh thì thống nhất.
- Mạc đạo hữu, ngươi không phải muốn đi một chuyến đạo chủ phủ?
Phô Tử đại sư cũng không biết Mạc Vô Kỵ cùng Cung Hầu chuyện giao dịch, hắn vẫn cho rằng nguồn sinh lực điều khiển Độ Tiên Hạm tại trong tay Nghiễm Thuyên.
Mạc Vô Kỵ cười cười:
- Phô Tử đại sư không cần lo lắng, ta đã có tính toán, chỉ chờ lần sau người Tiên Vực đến giao dịch mọi người sẽ biết. Chúng ta bây giờ liền rời đi Bán Tiên Vực.
Nghe được lời của Mạc Vô Kỵ, Phô Tử đại sư mấy người tinh thần đại chấn. Mạc Vô Kỵ không có nói rõ, bọn họ cũng có thể nghe được Mạc Vô Kỵ cùng người Tiên Vực thông đồng. Nếu cùng người Tiên Vực thông đồng, vậy cũng không cần lo lắng vấn đề Độ Tiên Hạm nhiên liệu.
Mạc Vô Kỵ đứng lên, đang muốn cùng mọi người cùng nhau rời đi Bán Tiên Vực, ngoài động phủ lần nữa truyền tới một thanh âm:
- Mạc đạo hữu, không biết ngươi bây giờ rảnh không? Nghiễm Thuyên đạo chủ tại đạo chủ phủ bày tiệc rượu, mở tiệc chiêu đãi Mạc đạo hữu đi làm khách.
Nếu mà tại không có được Cung Hầu cảnh cáo, Mạc Vô Kỵ thật đúng là khả năng đi một chuyến. Thế nhưng hiện tại, Mạc Vô Kỵ khẳng định không muốn đi đạo chủ phủ.
Thiên lục trận là vật gì Mạc Vô Kỵ không có nghe nói qua, mặc dù hắn đối với trận đạo trình độ cùng tu vi của mình đều rất có lòng tin, thiên lục trận này dù sao cũng là Tiên Vực đến đồ đạc. Cả Cung Hầu đều sợ hãi, hắn vẫn còn là không nên đi nha.
- Bây giờ còn thật không có rảnh, được rồi, nếu mà Nghiễm đạo chủ có rãnh rỗi, chúng ta ở cửa Bán Tiên Vực gặp một mặt sao?. Ngươi trở về nói cho Nghiễm đạo chủ, ta tại cửa vào Bán Tiên Vực chờ hắn nửa nén hương thời gian.
Mạc Vô Kỵ trực tiếp nói, trong giọng nói không có nửa điểm khách khí.
- Dạ, ta nhất định lại đem lời của Mạc đạo hữu truyền tới.
tu sĩ ngoài Động phủ lên tiếng, nhanh rời đi.
- Hừ, yến yến cái lol á, Nghiễm Thuyên này và Mạnh Thiêm Ngọc là cá mè một lứa, đều không phải là thứ tốt gì.
Đồng Thịnh không chút khách khí nói.
Mạc Vô Kỵ cười cười:
- Mọi người đều biết, đi thôi, chúng ta đi cửa vào Bán Tiên Vực, chờ chúng ta tới, ta phỏng chừng Nghiễm Thuyên cũng sẽ tới rồi.
...
Mạc Vô Kỵ không có nói sai, hắn và Phô Tử đại sư đám người vừa mới đến cửa Bán Tiên Vực, còn không có qua hai phút thời gian, tiếng cười sang sãng của Nghiễm Thuyên liền truyền tới:
- Mạc đạo hữu, bởi vì ngươi vẫn đang bế quan, lần này thật vất vả xuất quan, lão ca ca ta tới mời ngươi cùng đi uống riệu nè. Dù sao mọi người tại Bán Tiên Vực còn có đã lâu thời gian ngây ngô, làm quen lẫn nhau một chút. Ta bên này cũng cho Mạc đạo hữu mấy cái khu vực khai thác mỏ tốt, để cho Mạc đạo hữu thành lập tổ chức của mình.
Mạc Vô Kỵ nhìn Nghiễm Thuyên xông tới mặt vẻ mặt tươi cười, cũng là liền ôm quyền cười nói:
- Nghiễm đạo chủ thật đúng là háo khách, chỉ là lần này ta đích xác cần phải đi ra ngoài một chuyến, chờ sau khi trở về, nói không chừng phải đi quấy rầy đạo chủ một phen.
- Đâu có, đâu có, vậy thì chúc Mạc đạo hữu chuyến này thuận lợi. Được rồi, Mạnh minh chủ sự tình lần trước rất là hổ thẹn, chuẩn bị một nhóm bán tiên thạch, bảo là muốn trước trả lại cho Mạc huynh...
Nghiễm Thuyên vẫn là nỡ nụ cười nói.
Nội tâm hắn hỏa diễm sớm đã tức giận hận không thể một ngụm nuốt vào Mạc Vô Kỵ, người này cư nhiên bế quan một hai năm thời gian, đều không đi đạo chủ phủ của hắn. Nếu là Mạc Vô Kỵ không đi hắn đạo chủ phủ, hắn làm sao có thể lại đem Mạc Vô Kỵ bắt nguyên lành?
Bắt không được Mạc Vô Kỵ, Mạnh Thiêm Ngọc Thiên Mộc Đằng còn có thủ đoạn Mạc Vô Kỵ không sợ duệ mộc khí tức, hắn làm sao có thể thu vào tay?
Mạc Vô Kỵ há có thể không biết Nghiễm Thuyên ý tứ, đó chính là hấp dẫn hắn đi gặp Mạnh Thiêm Ngọc. Nếu là trước hắn không có cùng Cung Hầu giao dịch, Mạnh Thiêm Ngọc Toái Linh Thạch là hắn chủ yếu nguồn gốc. Hiện tại hắn thật đúng là không thèm để ý chút Toái Linh Thạch này, đối với Mạnh Thiêm Ngọc, hắn sẽ không bỏ qua, hiện tại hắn có chuyện trọng yếu hơn, nào có rảnh đến để ý Mạnh Thiêm Ngọc cùng Nghiễm Thuyên.
- Vậy thì phiền phức Nghiễm đạo chủ mang cái tin cho Mạnh minh chủ, thì nói ta rất nhanh thì sẽ trở về tới tìm hắn đòi nợ, để cho hắn mau chóng gom góp Toái Linh Thạch.
Mạc Vô Kỵ nói xong, liên cả cùng Nghiễm Thuyên dối trá đều lười nói, trực tiếp tế xuất phi thuyền, liền xông ra ngoài.
Mạc Vô Kỵ rời đi, đám người Phô Tử đại sư tự nhiên sẽ không ở lâu chỉ chốc lát, đều tế xuất pháp bảo xông ra.
Nghiễm Thuyên sắc mặt âm trầm hầu như muốn tích thủy, hắn tính toán có nên dẫn người đi chặn lại Mạc Vô Kỵ hay không, tại bên ngoài Bán Tiên Vực lại đem người này giết chết. Người này thấy mình không có tìm hắn phiền phức, còn càn rỡ hẳn lên. Nếu không phải là vì hoàn chỉnh đạt được đồ đạc trên người Mạc Vô Kỵ, hắn sẽ lập tức dẫn người đuổi theo.
Không có khả năng chờ đợi thêm nữa, vô luận như thế nào lần này cũng phải lại đem Mạc Vô Kỵ chém giết tại bên ngoài Bán Tiên Vực, lấy đi đồ trên người hắn. Nghiễm Thuyên rất nhanh thì hạ quyết tâm.
...
Một ngày sau đó, Mạc Vô Kỵ dừng ở bên ngoài Tử Vong Khoáng Khu. Phô Tử đại sư đám người phi thuyền tiếp theo dừng lại, đều thu hồi phi hành pháp bảo đi ra.
- Nơi này là Tử Vong Khoáng Khu?
Bàn tính cùng Khổ Á kinh thanh kêu lên.
Tử Vong Khoáng Khu đi vào liền là tử vong, đến bây giờ, vẫn chưa nghe nói qua người tiến vào Tử Vong Khoáng Khu có thể sống được.
Mạc Vô Kỵ đáp:
- Không sai, đây chính là Tử Vong Khoáng Khu, ta dự định ở chỗ này đào mấy tháng hắc thạch, chờ lần nữa cùng Tiên Vực giao dịch, chúng ta liền rời đi Tử Vong Khoáng Khu. Tuy rằng ta có một chút thủ đoạn, bất quá tiến vào Tử Vong Khoáng Khu dù sao cũng là chuyện nguy hiểm, hai vị nếu không nguyện ý đi vào, ta cũng không miễn cưỡng.
- Không, chúng ta nguyện ý. Nếu theo Mạc huynh, vô luận Mạc huynh đi nơi nào, chúng ta cũng sẽ không có nửa điểm chần chờ.
Bàn tính cùng Khổ Á hầu như đồng thời nói.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, đối với câu trả lời này rất là thoả mãn. Hắn đối với Đồng thị huynh đệ nói:
- Huynh đệ các ngươi theo sau lưng ta, những người còn lại đi bên cạnh ta.
Mạc Vô Kỵ có Thanh Câm Chi Tâm hỏa diễm vòng bảo hộ, Vô Sắc Điệt chỗ hắn đi qua một số gần như với không. Mà Đồng thị huynh đệ có tâm hỏa, đi sau lưng Mạc Vô Kỵ, vậy càng là không sơ hở.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]