Không đợi đợt lôi hồ thứ nhất rơi vào trên người của mình, Mạc Vô Kỵ đã đánh ra mấy đạo lôi cầu. Hắn từ lúc mở ra nhánh mạch lạc thứ nhất, chính là rất nhiều khi tu luyện bên trong lôi hồ. Mặc dù hắn không sợ sét đánh, nhưng đây dù sao cũng là thiên kiếp, ai biết thiên kiếp lôi hồ cường độ làm sao?
Hắn lần này độ kiếp căn bản cũng không có bất kỳ chuẩn bị gì, thậm chí ngay cả linh khí phòng ngự cũng không có. Hơn nữa hắn đã biết chân chính lôi kiếp, ban đầu ở Ngũ Hành Hoang Vực, hắn thấy một con lục cấp yêu thú độ kiếp. Tràng cảnh đó, đến bây giờ ký ức vẫn còn mới mẻ.
- Ca ca ca roẹt!
Lôi cầu của Mạc Vô Kỵ và lôi hồ hạ xuống đánh vào cùng nhau, lôi quang nổ bể ra. Lôi hồ trong nháy mắt liền đem lôi hồ của Mạc Vô Kỵ đánh thành mảnh vụn, không có nửa điểm trở ngại đánh vào trên người Mạc Vô Kỵ.
- Răng rắc! Răng rắc!
Mạc Vô Kỵ rõ ràng nghe được thanh âm bộ xương gãy trên người mình, một đạo miệng máu bị lôi hồ oanh kích chảy ra từ mi tâm tới cằm.
Trong lòng Mạc Vô Kỵ trầm xuống, loại lôi kiếp đáng sợ này, để cho hắn làm sao vượt qua? Đây là đạo lôi kiếp thứ nhất, phía sau còn có bao nhiêu đạo, hắn căn bản là không rõ được.
Thiên Kiếp Thạch bản thân liền tản mát ra từng đạo linh vận quang mang, cộng thêm lôi kiếp nổ tung, lại đem Mạc Vô Kỵ bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-pham-nhan/1857349/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.