- Đừng mắc lừa, hắn cố ý đó.
Thanh âm Sở Thiên Lâu đúng lúc truyền đến.
Nguyên bản đại hán muốn tiến lên giáo huấn Mạc Vô Kỵ, nhìn thấy Sở Thiên Lâu, ngược lại dừng cước bộ, hắn tự nhiên không sợ Sở Thiên Lâu, bất quá Sở Thiên Lâu hiển nhiên là Hư Thần thực lực, hắn một cái Nguyên Đan Cảnh hiện tại tiến lên, chẳng khác nào tự tìm khổ. Sở Thiên Lâu tự nhiên không dám động thủ với hắn, bất quá các loại khí thế áp chế là có thể làm. Khí thế áp chế loại vật này, nhưng là sự tình bọn hắn bên này hàng ngày đều làm.
- Cố ý?
Mạc Vô Kỵ nghi hoặc nhìn Sở Thiên Lâu, đều tu luyện đến Nguyên Đan Cảnh, còn làm loại sự tình ấu trĩ lày?
Sở Thiên Lâu thấp giọng nói:
- Những người này ở đây tìm kiếm ma mới, một khi gặp phải, lập tức tìm các loại lý do khiêu khích, sau đó lừa bịp tống tiền linh thạch, hoặc là thứ khác. Bọn họ không chỉ là một người, có luôn một đội.
Mạc Vô Kỵ không nói gì, cư nhiên ở chỗ này gặp phải mấy thằng ăn vạ tống tiền.
- Nói xin lỗi đi, bằng không đừng nghĩ từ nơi này đi qua.
Đại hán sát khí bốn phía nói.
Chung quanh rất nhiều tu sĩ nhìn thấy dáng dấp đại hán, dường như cũng không cảm thấy kỳ quái, trái lại tản đi.
Mạc Vô Kỵ chau mày, nhìn Sở Thiên Lâu hỏi:
- Sở tỷ, lẽ nào nơi này mặc kệ? Còn cho phép tranh đấu sát nhân à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-pham-nhan/1857303/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.