Thế nhưng kinh khủng nguyên lực này đi tới cửa đại điện sau đó, đột ngột biến mất vô tung vô ảnh. Nam tử không có lông mày một bước bước ra khỏi đại điện, sát khí xông thẳng bầu trời Ngũ Hành vực thành.
Bên tai Mạc Vô Kỵ truyền đến thanh âm lười biếng của lão đầu câu cá râu bạc trắng:
- Tiểu tử không có lông mày sau này sẽ biến mất, ngươi nhớ kỹ chuyện ta đã nói với ngươi a.
- Chờ một chút a, ông phải giải quyết cái đám Chân Thần Cảnh ở đây nữa chứ, ta đánh không lại chúng nè. Còn có nhẫn của Thanh Vân Bảo Trầm Bách Kỳ, đó là thứ ta phải đưa cho bằng hữu ta...
Mạc Vô Kỵ mau đuổi theo tới cửa, lớn tiếng kêu lên.
Trầm Bách Kỳ bị giết, vật của hắn, Mạc Vô Kỵ nhất định phải cầm về giao cho Trầm Liên. Nếu không, hắn làm sao trả ơn được sự giúp đỡ của Trầm Liên cho hắn.
- PHỐC PHỐC...
Mấy đạo quang mang bắn vào, mỗi đạo quang mang đều xuyên qua mi tâm một người Chân Mạch Đại Lục tu sĩ mang ra một mũi vết máu.
- Đinh đương!
Một cái nhẫn rơi vào bên người Mạc Vô Kỵ.
- Yêu cầu của ngươi ta đã làm xong, hiện tại đến phiên ngươi giúp ta.
Thanh âm của lão đầu râu bạc trắng rơi vào bên tai Mạc Vô Kỵ, sau đó biến mất.
Mạc Vô Kỵ thở phào nhẹ nhõm, nhặt lên nhẫn trên đất, sau đó lột luôn hết nhẫn của đám Chân Mạch Đại Lục cường giả không biết mình tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-pham-nhan/1857281/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.