- Ngươi lại nhìn kỹ một chút.
Thấy gương mặt Mạc Vô Kỵ mờ mịt, Ân Thiển Nhân chỉ vào đoản kiếm nói lần nữa.
Mạc Vô Kỵ không biết Ân Thiển Nhân tới cùng là có ý gì, hắn đưa tay đem đoản kiếm cầm lên, xem một hồi lâu sau đó mới 'kinh ngạc' chỉ vào hai chữ mơ hồ hỏi:
- Ân sư tỷ, đây chẳng lẽ là nửa đoạn Lạc Khúc Kiếm còn lại trên Huyền Kiếm Nhai sao? Ân sư tỷ đem nửa đoạn kiếm này cầm đến, chẳng lẽ là đưa cho ta, để cho ta đem chuôi Lạc Khúc Kiếm này hợp nhất?
Ân Thiển Nhân mặt lộ lúng túng nói:
- Chính là nó, bởi vì ta chiếm được Lạc Khúc Kiếm pháp, cho nên muốn có Lạc Khúc Kiếm. Tông chủ đem nửa đoạn Lạc Khúc Kiếm này lấy xuống giao cho ta, chỉ là nơi này chỉ có nửa đoạn, nửa đoạn kia ta muốn mặt dày hỏi xin sư đệ.
Ân Thiển Nhân thật có chút không được tự nhiên, so với sự nhượng bộ cùng trợ giúp của Mạc Vô Kỵ đối với nàng, nàng đối với Mạc Vô Kỵ trợ giúp căn bản cũng không tính là cái gì.
Đệ nhất mạng của nàng là Mạc Vô Kỵ cứu, thứ hai là đã nói xong phân phối phương án, chính nàng phá vỡ, còn chiếm cứ tuyệt đối chỗ tốt. Thứ ba mặt khác nửa đoạn đoản kiếm, vốn chính là nàng không cần nhường cho Mạc Vô Kỵ, hiện tại nàng lại tới đòi lấy nốt, thật sự là lật lọng.
Mạc Vô Kỵ không trả lời ngay, trong lòng hắn rất là kỳ quái. Theo lý thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-pham-nhan/1857109/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.