- Vương Thượng, cựu thần cho rằng chẳng những không thể chém Mạc Vô Kỵ này, còn nên là tưởng thưởng thật lớn cho hắn.
Quận công Hàn Thịnh An nhanh chóng đứng ra nói.
- Đây là vì sao?
Tư Đồ Thiên khẽ nhíu mày.
Hắn vốn là rất không thích Bắc Tần Quận Vương Mạc thị, hiện tại Mạc gia hậu nhân có loại thuốc chữa thương tốt này, cư nhiên không biết hiến cho Thừa Vũ Quốc, trái lại cứ như vậy tùy tùy tiện tiện làm cho ai cũng biết. Vô luận Mạc Vô Kỵ này là đùa giỡn tâm cơ, hay là dụng tâm kín đáo, hắn đều không muốn biết, giết cmn đi.
- Vương Thượng, Mạc Vô Kỵ không ràng buộc cống hiến ra Cửu Mệnh Liệu Thương, đây là sự tình lợi nước lợi dân. Nếu là ở trước Mạc Vô Kỵ không có xuất ra loại thuốc này, đại vương có thể tùy tiện giết. Thế nhưng hiện tại, đại vương lại giết không được. Nếu để cho người biết Mạc Vô Kỵ không ràng buộc lấy ra Cửu Mệnh Liệu Thương Dịch tạo phúc bách tính, trái lại bởi vậy chết, đối với quốc vương danh tiếng bất lợi, đối với Thừa Vũ Quốc ta cũng không lợi.
Mặt khác, nếu để cho người biết, Mạc Vô Kỵ đem lợi nước trọng khí đưa ra đi, chỉ là bởi vì loại này Cửu Mệnh Liệu Thương Dịch làm lợi cho vô số dân chúng, cứu sống vô số người, đại vương liền miễn Mạc Vô Kỵ tử tội, còn có phần thưởng. Vậy ta Thừa Vũ Quốc sẽ càng thêm vững chắc, quốc chi bách tính cũng sẽ càng thêm đoàn kết.
Quận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-pham-nhan/1857033/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.