Lâm Dịch nhìn chung quanh, trầm ngâm một hồi, trầm giọng nói:
- Mộc cô nương, ta thấy nơi đây coi như đã yên tĩnh, không bằng ngươi ở chỗ này an tâm dưỡng thương, ta sẽ ra ngoài tra xét một phen, bày một chút trận pháp, để phòng ngừa vạn nhất.
Lâm Dịch nói xong cũng không đợi Mộc Tiểu Yêu đáp lại, giữa lúc hắn sinh lòng nghi hoặc thì lại đột nhiên cảm giác bên tai nóng lên, khí nóng thổi tới, làm cho hắn cảm thấy lỗ tai nhột khó chịu.
Là Mộc Tiểu Yêu nhẹ nhàng thổi một cái ở bên tai của Lâm Dịch.
Lâm Dịch bị nàng làm cho mặt đỏ tới mang tai, tim đập rộn lên, nghĩ ngợi nói:
- Tại sao Tiểu Yêu Tinh lại thích làm như thế chứ?
- Con mọt sách, ngươi thả ta xuống đi, ngươi tự đi đi.
Lúc Lâm Dịch đang miên mang suy nghĩ thì lại đột nhiên nghe thấy Mộc Tiểu Yêu ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng nói một câu, thanh âm rất thấp, khí tức suy yếu.
Trong lòng Lâm Dịch trầm xuống, run giọng hỏi:
- Ngươi, ngươi làm sao vậy?
- Ta sắp không được....
Mộc Tiểu Yêu nhẹ giọng nói.
Trong nháy mắt trong đầu của Lâm Dịch nổ vang một tiếng, đôi môi run rẩy, trước mắt trở nên tối đen, hầu như muốn té xỉu.
Hắn vội vàng đỡ Tiểu Yêu Tinh từ trên lưng xuống, nhẹ nhàng đặt lên trên mặt đất, chỉ thấy hai mắt của Tiểu Yêu Tinh vô thần, khí tức mong manh, khí tức sinh mệnh trên người đang không ngừng giảm thiểu.
Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218954/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.