Lão nhân lôi thôi cười cười, hỏi ngược lại:
- Sao, ngươi không muốn đi sao? Nếu là Bát hoang danh kiếm thì tuyệt đối có thể xứng với thân thể của ngươi, coi như là thần binh lợi khí thích hợp nhất với kiếm tu.
Lâm Dịch lắc đầu, nói:
- Không phải là ta không muốn đi, chỉ là nếu như Bát hoang danh kiếm có địa vị lớn như vậy, đến lúc đó, nhất định Kiếm Trủng chi địa sẽ có vô số tu sĩ tề tụ. Có lẽ sẽ có Nguyên Anh đại tu sĩ, đại năng Hợp Thể cũng sẽ động tâm. Ta chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, ta tự hỏi mình không có thực lực để cướp đi Cự Khuyết kiếm.
Lão giả nhỏ gầy nói:
- Điểm này ngươi không cần phải lo lắng, Kiếm Trủng chi địa không phải là nơi mà tất cả tu sĩ đều có thể vào được. Trong đó chỉ có tu sĩ Ngưng Khí kỳ và tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể bình yên vô sự tiến vào Kiếm Trủng chi địa. Mà tu sĩ từ Kim Đan kỳ trở lên đụng phải khe nứt của Kiếm Trủng chi địa thì sẽ bị kiếm khí cắt thành từng mảnh nhỏ, thời đại viễn cổ từng có một đại năng Hợp Thể chết ở cửa vào của Kiếm Trủng chi địa, hôm nay các tu sĩ từ Kim Đan trở lên cũng không dám đi thử phong mang của nó.
- Kiếm khí của Kiếm Trủng chi địa mạnh như vậy hay sao?
Lâm Dịch âm thầm chậc lưỡi, sau đó trong ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc, dò hỏi:
- Nhưng vì sao Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218944/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.