Lâm Dịch híp mắt cười vấn an mọi người, trong lòng các tu sĩ oán thầm một hồi, bầu không khí vốn rất tốt, nhưng mà nhìn thấy ba người các ngươi, trong nháy mắt đã trở nên không tốt nữa rồi.
Một năm trước vẫn là một kẻ có tu vi thấp, chỉ có Ngưng Khí tầng bốn tầng năm, trải qua thời gian một năm ngắn ngủi đã trở thành tồn tại hầu như khiến cho bọn họ ngưỡng mộ. Đổi lại là ai, sợ rằng cũng khó có thể tiếp nhận được loại chênh lệch lớn lao này.
Chẳng lẽ Mộc Thanh này là sủng nhi của thiên đạo? Nghiên cứu đối với trận pháp không ai bằng, Ngưng khí tầng năm đã có thể chịu đựng được sát khí luyện tâm trận tầng bảy, còn lĩnh ngộ được Nhập vi đạo, có thể dễ dàng vượt cấp mà khiêu chiến.
Những chuyện này cũng không sao, trong lòng các tu sĩ còn có thể tiếp thu được, bởi vì Mộc Thanh chỉ là Ngưng khí tầng năm, dù sao tu vi cũng không cao.
Nhưng mà sau một năm gặp lại, các tu sĩ cũng chỉ còn lại có một tiếng thở dài, hóa ra tu vi của người ta thấp là không có đặt tu đạo để ở trong lòng, khổ tu một năm như vậy đã trực tiếp vượt qua chúng ta khổ tu mười năm...
Một tên tu sĩ cảm khái nói:
- Cái gì gọi là thiên tài chứ, đây mới gọi là thiên tài đó...
Thậm chí còn có tu sĩ cá biệt đã bắt đầu hoài nghi chính bản thân mình, trong lòng thầm nghĩ:
- Có phải ta vô duyên cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218927/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.