Cái ao kia giống như một cái miệng, bên trong tản ra từng trận mùi hương mê người, lượn lờ, thấm đẫm ruột gan. 
Ở giữa ao có một đóa hoa sinh trưởng, dáng vẻ rất phổ thông, nhưng khí tức rất là bất phàm. 
Cỗ khí tức này, đúng là Long Khí dồi dào phong cách cổ xưa mà lại thuần khiết! 
Đó là một đóa hoa dập dờn, bốn cánh hoa màu xanh trắng, ở giữa cánh hoa có một trái cây, bên ngoài là màu trắng, xen lẫn từng đạo từng đạo hoa văn màu trắng, chỉ cần nhìn vào cũng đã đủ chấn nhiếp tâm thần người ta. 
Lâm Dịch rơi vào trầm tư, trái cây này quả thực có chút quen thuộc, dường như hắn đã nhìn qua ở trên thư tịch cổ. 
- Long Tiên quả! 
Nửa ngày sau, hai mắt Lâm Dịch sáng ngời, nhanh chóng bước lên phía trước, dạo quanh ao một vòng. 
Càng tới gần, mùi hương trong ao càng dày đặc bức người, Lâm Dịch đưa ngón tay ra, lấy một giọt nước ao đặt lên trên miệng rồi nếm. 
Trong nháy mắt hắn đã cảm giác được có một cỗ linh khí khổng lồ nồng nặc từ yếu hầu trôi xuống, tản vào tứ chi bách hài, trong nháy mắt lỗ chân lông trên người mở ra. Cả người Lâm Dịch chấn động, toàn thân sảng khoái, tinh khí thần đều được đề cao. 
Lúc này Lâm Dịch đã không hoài nghi nữa, quyển cổ tịch Hoàng Đế nội kinh này từng có ghi chép đối với một chút kỳ hoa dị quả, Long Tiên quả này chính là một thứ trong đó, mà cái ao nhỏ xung quanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218882/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.