Nhìn thi thể của phụ thân và tỷ tỷ, Hải Tinh quỳ trên mặt đất, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng hét, oán khí ngập trời!
- A...
Hải Tinh bi phẫn khó hịn, hai mắt đỏ tới mức dọa người, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể mềm nhũn, hôn mê bất tỉnh...
Lâm Dịch tiến lên rót vào trong cơ thể hắn một đạo linh lực để bảo vệ tâm mạch, sau đó đứng ở một bên lẳng lặng chờ hắn tỉnh.
Một lúc lâu sau.
Hải Tinh dần dần mở hai mắt ra, hai con mắt mù mịt, không hề có sinh cơ, không hề có màu sắc, mặt không có chút biểu hiện gì, chỉ ngơ ngác nhìn lên trên trời, không biết đang nghĩ cái gì.
Trong một ngày này liên tục xảy ra chuyện bi thảm như vậy, quả thực đã khiến cho đầu của đứa trẻ này chết lặng, thậm chí đã quên khóc, chỉ có cắn chặt môi. Máu tươi đang chậm rãi chảy xuống, thê lương mà lại quỷ dị.
Lâm Dịch thở dài, đi tới vỗ nhẹ đầu vai của Hải Tinh, ôn nhu nói:
- Sau này ta sẽ dạy cho ngươi nhiều bản lĩnh, trước tiên ngươi cứ đi theo ta. Ta là người thích gây phiền toái, xen vào việc của người khác, ngươi theo ta, sợ rằng sẽ khó tránh khỏi phải chịu rất nhiều đau khổ. Nhưng ta có thể bảo đảm, nếu ta không chết, ta sẽ bảo hộ ngươi cả đời.
- Sư phụ.
Hải Tinh sửng sốt nửa ngày, sau đó mới quỳ xuống trên mặt đất dập đầu vài cái rất vang.
Lâm Dịch gật đầu, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218879/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.