Trên một bãi cỏ xanh ngắt có những hòn đá lởm chởm, bốn phía tràn ngập sương mù dày đặc, tầm mắt chỉ có thể nhìn được hơn một trượng.
Nơi đây so với Thần ma chi địa là một trời một vực, giống như là một không gian khác vậy. Là một tiểu thế giới bị người ta mạnh mẽ mở ra, tràn ngập ẩn số vô tận.
Lâm Dịch cau mày, trầm ngâm nói:
- Đây là nơi nào, lẽ nào đã ra khỏi Thần ma chi địa hay sao?
- Tuyệt đối không thể, phong ấn của Thần ma chi địa ít nhất cũng phải tu sĩ Kim Đan thì mới có thể phá vỡ được. Dựa vào tu vi Ngưng Khí của ngươi xông loạn là có thể ra ngoài sao? Ngây thơ!
Trong mắt của Nghiễm Hàn thánh nữ lóe lên vẻ khinh thường.
Lâm Dịch cũng không tức giận, hai tay khoanh lại, cười ngây ngô nói:
- Thánh Nữ tỷ tỷ, vậy ngươi nói cho ta biết, đây là đâu?
Lửa giận của Nghiễm Hàn thánh nữ bị kiềm hãm lại, hừ lạnh nói:
- Ta mặc kệ đây là đâu, ta phải chém ngươi trước!
Tiếng nói vừa dứt thì cả người Nghiễm Hàn thánh nữ đã toả ra từng trận hàn ý, hàn ý ngập trời. Cánh tay ngọc chộp về phía Lâm Dịch, rốt cuộc đã định động thủ.
Lâm Dịch lại càng hoảng sợ, không nghĩ tới nữ nhân này nói trở mặt là trở mặt, ngón chân của hắn nhún một cái, trực tiếp lui về phía sau mấy bước, trong miệng thì lại lớn tiếng nói:
- Ngươi chờ một chút, đừng đến là đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218820/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.