Lâm Dịch bình tĩnh trở lại, không nghĩ tới Ma Vật diệt thế này lại bị đoạn kiếm thần bí trong đan điền của hắn trấn áp, lúc đó dường như Ma Chỉ này đã cảm giác được cái gì đó. Ma khí cuồn cuộn nổi lên rồi mang theo hắn độn về phương xa, cũng không tiếp tục thôn phệ những tu sĩ khác. 
Trong lòng Lâm Dịch khẽ động, một màn này rất là giống với cái Ma Chỉ đã cuốn đi Thạch Sa trước đó. Lúc đó hắn thấy Ma Chỉ bỏ chạy, còn tưởng rằng là đại hán chạy tới cho nên làm cho Ma Chỉ sợ rồi chạy đi. Hôm nay xem ra, chẳng lẽ trong cơ thể của Thạch Sa cũng có bí bảo có thể trấn áp Ma Chỉ diệt thế này hay sao? 
- Hay là Thạch Sa vẫn chưa bỏ mình? 
Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Dịch trở nên sinh động, nhếch miệng không ngừng nở nụ cười ngây ngốc. 
Lâm Dịch nhìn Ma Chỉ đen nhánh như mực ở trong đan điền của mình, huyết nhục đầy ắp, cho dù không nhúc nhích, thế nhưng nó lại tản ra một tia khí tức quỷ dị không rõ. 
Thứ này ở lại trong người, cuối cùng là một tai họa, phải nghĩ biện pháp để tiêu diệt nó đi. 
Nhưng vừa nghĩ lại, Lâm Dịch lại nở nụ cười tự giễu, tuy rằng Ma Chỉ này bị đoạn kiếm thần bí trấn áp, tạm thời không dám vọng động. Thế nhưng hắn cũng không có cách nào khống chế được đoạn kiếm thần bí này. Lai lịch của đọa kiếm thần bí này quá thần bí, căn bản không nghe theo hắn, cũng may 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-kiem-than/3218818/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.