- Bẩm Bệ Hạ, đúng là như vậy. Tam Hoàng tử Trịnh Quốc giống như… như lưu manh vô lại khóc lóc om sòm không chịu đi.
Hữu Tướng Phạm Hoành Tể nói, chỉ biết cười khổ chẳng biết làm sao. Rất hiển nhiên, kẻ lõi đời luôn hành xử cay độc trên quan trường như hắn cũng bị làm khó.
Dương Mộc trầm ngâm một lát, cực kỳ nghi hoặc. Trong ấn tượng của hắn, vị Tam Hoàng Tử Trịnh Quốc này là một con hàng tham sống sợ chết, chỉ luôn khóc lóc cầu mong được về nước. Bây giờ tại sao đột nhiên lại đổi tính tình, giống như cao da chó dính chặt ở Thương Quốc không chịu đi? - Khanh có biết nguyên nhân gì không?
Dương Mộc hỏi.
- Chuyện này… Hắn ồn ào muốn dẫn một người trở về.
- Dẫn một người trở về sao?
Dương Mộc kinh ngạc. Vậy thì càng thú vị, với cái tính tình tự tư tự lợi của Trịnh Khang này, sao còn quan tâm đến sống chết của kẻ khác?
- Hồi bẩm Bệ Hạ, thần đã điều tra rõ. Trước đây người này luôn an phận, nhưng một canh giờ trước sau khi sứ thần Trịnh Quốc thăm tù về, thái độ của hắn lập tức thay đổi, đứng ngồi không yên trong thiên lao, la hét muốn dẫn người trở về.
- Hắn muốn dẫn ai về?
- Một quân sư. Thần đã điều tra thân phận kẻ này, đó là quân sư mà Hoàng Đế Trịnh Quốc phái đi theo, chủ thần không hợp nhau. Lần trước trong trận chiến Hoàng thành, quân sư này đã từng khuyên can không nên tham công liều lĩnh, vì vậy mà hai người trở mặt. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-dai-hoang-de/4603340/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.