Dương Mộc nhấc kiếm, từ trên long ỷ đứng lên quát:
- Người đâu, dẫn Tam hoàng tử Trịnh Quốc và đám phản thần tới.
- Vâng.
Thị vệ hai bên đại điện tiếp chỉ, sau khi thi lễ liền đi tới nhà lao đang giam giữ Trịnh Khang và đám quan viên.
Chỉ chốc lát đã mang toàn bộ người tới, tiếng xiềng xích leng keng leng keng vang vọng trong đại điện.
Một đám phản thần mặc áo tù nhân, khuôn mặt tiều tụy, mang theo gông xiềng, tất cả đều quỳ gối ở giữa đại điện, không ngừng mở miệng cầu xin tha thứ, khẩn cầu khai ân.
Cũng có người biện giải cho mình, nói rằng đầu hàng chỉ là kế tạm thời, một mảnh lòng dạ son sắt, xin bệ hạ minh giám.
Thậm chí có người còn dùng tới chiêu cảm tình, khóc ròng nhắc lại lúc trước đi theo tiên đế thế nào, giãi bày tâm can, thể hiện mình vẫn luôn trung tâm như một, khẩn cầu Dương Mộc nể mặt tiên đế, tha cho sự nhất thời hồ đồ của bọn họ.
Nếu như không phải từng xem qua kịch truyền hình, nhìn ra mục đích hành động của đám người kia thì Dương Mộc suýt chút nữa đã tin.
- Các khanh, trẫm mới bước lên đế vị, không đành lòng làm ra việc nội bộ tương tàn. Xét thấy mọi người đã thành tâm ăn năn, trẫm có thể khai ân.
Dương Mộc nói.
Một đám phản thần đều mừng rỡ, câu nói này của Dương Mộc trực tiếp khiến cho bọn họ yên lòng. Tất cả đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể miễn trừ tội chết, dựa vào sức mạnh môn phiệt bọn họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-dai-hoang-de/4603320/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.