Tần Dụ Lãng thống hận nhìn mình trong gương, cậu thế mà lại khuất phục dưới uy hiếp của Lý Thượng Trí, ký kết khế ước bán thân mất chủ quyền.
Vừa nghĩ tới khuôn mặt tươi cười còn sum xuê hơn cả hoa của Lý Thượng Trí, cậu tức đến mức hơi thở cũng không còn bình thường.
“Tiểu Lãng Lãng… Cậu đừng tức giận mà trốn ở phòng tắm không đi ra nha, cậu yên tâm, tớ là người xem trọng bạn bè như vậy, nhất định sẽ không bạc đãi cậu.” Lý Thượng Trí bắt đầu gõ cửa phòng tắm, “Nếu cậu không ra tớ sẽ xông vào ah! Không phải là cậu muốn tự tử chứ?”
“Tiểu Lãng Lãng, ngàn vạn lần cậu cũng đừng nghĩ sẽ không đi ra ah!”
Tần Dụ Lãng rốt cục vẫn không thể nhịn được nữa mà kéo ra cửa phòng tắm, hướng về phía Lý Thượng Trí mà hét lớn: “Lý Thượng Trí, cậu đủ rồi nha! Đừng có làm ra bộ dạng là tôi muốn chết được không? Tôi có chết cũng nhất định là do cậu bức chết đấy!”
Lý Thượng Trí nhìn Tần Dụ Lãng nổi giận đùng đùng đi ra khỏi phòng tắm hướng về phòng ngủ, đi theo phía sau cười làm lành nói: “Tiểu Lãng Lãng… Người ta cũng là quan tâm đến cậu nha, cậu không nên tức giận.”
“Lý Thượng Trí, ” Tần Dụ Lãng bình tĩnh trở lại, hiếm khi dùng ngữ khí cực kỳ nghiêm túc mà mở miệng, “Cậu phải đáp ứng tôi tuyệt đối không đem chuyện của tôi nói cho ba mẹ tôi biết.”
Lý Thượng Trí nghe xong, lập tức vỗ ngực ʘʘ cam đoan: “Cậu cứ việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hu-bat-trach-bat-tuong-ai/2430697/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.