Dịch giả: Thương Long
Trong ngôi đình, ngoại trừ Tác Ly, Trình Nguyệt cùng đứa trẻ mặc áo vàng kia thì còn có hai lão giả râu tóc bạc trắng. Một lão trong đó mặc trường bào màu tím, bên hông thắt dây lưng làm từ da kì lân, trên hai vai mơ hồ có một đạo tử khí bay lên, mặt mũi uy nghiêm, trong hai mắt như có điện quang lóe lên giống như thực chất. Vừa nhìn thấy như vậy, Đoan Mộc Vũ giống như bị đập một cái thật mạnh.
Lão giả còn lại mặc một bộ đồ màu trắng, không nhiễm chút bụi trần. Cả người lão bồng bềnh phiêu dật, không nổi giận vô cớ, gương mặt hòa ái. So sánh với lão giả mặc trường bào màu tím kia thì cả hai như hai thái cực đối nghịch nhau.
Không cần hỏi Đoan Mộc Vũ cũng biết trong hai người này tất nhiên sẽ có một người là sư tôn của Tác Ly và Trình Nguyệt. Chẳng qua hắn không thể ngờ là ở Phù Vân Sơn này lại có thể gặp được một cao thủ đạt đến cảnh giới Tử Khí! Không lẽ ba ngàn năm qua, người tu hành nhân giới đã bắt đầu hưng vượng hay sao? Bởi vì trong trí nhớ của hắn, Phù Vân Sơn vốn chỉ là một nơi núi đồi hoang vắng.
Hai lão giả lúc thấy Đoan Mộc Vũ thoải mái đi qua thang đá khảo nghiệm hiểm trở thì cũng có chút kinh ngạc. Trên thực tế thang đá này đúng như Đoan Mộc Vũ dự đoán, là nơi Phù Vân Sơn chuyên dùng để khảo nghiệm tâm trí cùng nghị lực của đệ tử nhập môn. Vì thế ngoại trừ hiểm trở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hoang-kiep/50486/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.