Dịch giả One_God
Đám mây đen kịt cách mặt đất khoảng hơn trăm trượng, vừa lao vút đi vừa thả vô số điểm đen tí hon xuống mặt cát. Những điểm đen đó chính là đám sa phỉ bị quấn quanh bởi hắc khí nhưng đã biến thành xác chết từ lâu. Bọn chúng tiến về phía doanh địa một cách lặng lẽ, không chút tiếng động!
Mà số thi quỷ có trên đám mây đen rất rất nhiều, chỉ một lúc mà đã thả xuống hơn hai nghìn cái xác. Chúng đông như kiến, bao vây toàn bộ doanh địa!
Lúc này, Đoan Mộc Vũ lấy Đà Cung đang đeo trên lưng xuống, kéo cung bắn tên. Ngay lập tức ngoài trăm trượng có ba thi quỷ hét lên rồi ngã xuống
"Đoan Mộc huynh, huynh có thể nhìn trong đêm tối sao?"
Tác Ly cảm thấy kinh ngạc nên vội vàng hỏi. Phải biết rằng nơi đây tràn ngập quỷ khí, hắn và Trình Nguyệt phải dùng thần thông mới có thể thấy rõ; nhưng trên người Đoan Mộc Vũ không hề có dao động của pháp lực! Nhìn thế nào thì cũng thấy đây là một thiếu niên bình thường, thậm chí là gầy gò, sao hắn có thể dùng mắt thường quan sát động tĩnh cách xa mấy trăm trượng được?
Câu hỏi của Tác Ly cơ bản là câu hỏi vô ích, Đoan Mộc Vũ không thèm trả lời hắn lấy nửa chữ. Dù chỉ mới quen biết một ngày song Tác Ly cũng hiểu được tính tình cổ quái của Đoan Mộc Vũ. Hắn không hề cảm thấy kỳ quái nên lập tức phân phó Trình Nguyệt một tiếng rồi đưa tay trái lên trước ngực, lẩm bẩm trong miệng. Trong lúc ấy chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hoang-kiep/50480/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.