Dịch giả: One_God
"Thật thông minh! Không sai! Ta chính là Ma Lang Quân hàng thật giá thật. Xem ra thời điểm vừa rồi ngươi hỏi thăm thằng ngốc Tu Đồng Túy nên đã đoán ra đúng không. Chính vì thế ngươi mới không đánh trả hắn, nghĩ rằng sau khi mình trọng thương thì sẽ dụ được thủ phạm ra. Không thể không nói, lá gan của ngươi to thật! Thật ra ta muốn giết ngươi thì dễ như trở bàn tay, nhưng như vậy thì lại không có được niềm vui thú khi giết người nên Ma Lang Quân ta không bao giờ làm vậy. Hôm nay chơi thế đủ rồi, ngươi cũng không cần tự hại mình thì ta cũng sẽ xuất hiện. Bây giờ, khuôn mặt luôn một vẻ của ngươi đã thấy thất vọng chưa?"
Tô Mộ Huyền rất nho nhã cười nói, nhưng càng nhìn càng giống như một con quỷ vậy.
"Số Mệnh Thạch là do ngươi ngưng kết sao? Ngươi muốn cho ai sử dụng?" Đoan Mộc Vũ không để ý Tô Mộ Huyền đang tự ra vẻ huyền bí, mà trực tiếp hỏi vào điểm mấu chốt. Đây cũng là chuyện hắn muốn biết nhất, chứ nếu không thì hắn chẳng đến Tây Sơn Đạo Quan làm gì.
Nghe lời ấy, khuôn mặt tươi cười của Tô Mộ Huyền bỗng trở nên dữ tợn. Hắn quát lớn: "Ngươi thì là cái quái gì? Ngươi không có tư cách để biết! Lão tử để ngươi tươi cười, một đường phụng bồi ngươi là bởi vì muốn giết ngươi thật vui vẻ nhưng không có nghĩa ngươi lúc nào cũng chưng cái vẻ mặt này ra trước mặt ta! Rất lạnh lùng sao? Rất siêu nhiên sao? Rất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hoang-kiep/2112504/quyen-1-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.