Dịch giả: One_God
Đoan Mộc Vũ vừa nói xong liền vang lên thanh âm móng vuốt cào vào vách đá, tựa hồ như có yêu thú nào đó xuất hiện!
"Hắc hắc, tình hình này không biết phải nói sao đây! Bỗng nhiên, ta nhớ tới câu “đóng cửa thả chó”. Chủ nhân nơi đây thật đúng là thú vị!" Lúc này, Tô Mộ Huyền bỗng nhiên cười nói, rất là vui vẻ.
"Hừ! Ta trước hết chặt đứt cái chân chó của hắn!" Tu Đồng Túy lạnh lùng nói rồi sau đó vượt lên trước mọi người, bước đến phương hướng phát ra thanh âm kì lạ kia, bốn người Đoạn Hồng Văn cũng gắt gao theo sát phía sau. Hai người Đoan Mộc Vũ cùng Tô Mộ Huyền cũng theo ngay sau đó. Hôm nay bọn họ cùng bị vây khốn tại nơi này, mặc dù không ưa gì nhau nhưng phải tạm thời hợp tác.
Chẳng qua, điều kỳ quái chính là có thanh âm yêu thú cào lên vách đá nhưng không có bất kỳ yêu thú nào lao ra.
Mọi người cẩn thận dò xét một phen. Lúc này phát hiện, tuy cửa vào bị phong bế nhưng trong sơn động lại xuất hiện hai thông đạo tối đen, không biết thông đi phương nào?
"Hai thông đạo này nói không chừng cũng là cái bẫy, nhưng trong lòng núi hoàn toàn bị cấm chế bao phủ này thì nơi nào cũng là tuyệt địa. Chúng ta cũng chỉ có thể tiến vào mà thôi. Khuê Mộc Chân Quân này thật đúng là âm tàn xảo trá!" Tu Đồng Túy căm phẫn nói. Bọn họ bây giờ tuy có một thân thực lực, nhưng không tìm được bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hoang-kiep/2112497/quyen-1-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.